- Nếu thật kéo dài mấy trăm vạn năm, như vậy sẽ chết bao nhiêu người, cắt cỏ thì phải trừ tận gốc, vô luận chàng đối ngoại như thế nào, chỉ cần đối nội thiện lương, ít nhất chúng ta là người chịu ân tình của chàng, không thể trách móc nặng nề chàng, chỉ có kẻ thù có tư cách hận chàng, mà bọn hắn đã không tồn tại.
Khương Trường Sinh đưa tay, sờ sờ mái tóc dài của nàng.
Mộ Linh Lạc chân thành nói:
- Bất quá việc này ngược lại để ta có càng nhiều cái nhìn về Vận Mệnh.
Nàng bắt đầu giảng giải cách nhìn của mình đối với vận mệnh, Khương Trường Sinh nghiêm túc lắng nghe, hắn cũng cảm thấy rất hứng thú với Vận Mệnh chi đạo.