Phía trên bầu trời xuất hiện một vết nứt màu đen to lớn, một thân ảnh to lớn bay ra từ bên trong, người hắn mặc áo bào màu tím, tóc dài rối tung, khuôn mặt lạnh lùng, thụ nhãn trên trán nửa mở, tản ra từng tia từng tia khói đen, toàn thân hắn tản ra khí thế bá đạo duy ngã độc tôn.
Khương Tầm ngước nhìn hắn, vẻ mặt cực kỳ khó coi, đáy mắt khó nén ra vẻ sợ hãi.
- Chớ có hoảng sợ, thi triển thần thông ngươi tu hành trong khoảng thời gian này, dù có chết, nam nhi Khương tộc cũng phải đường đường chính chính chết trận.
Giọng Khương Trường Sinh từ sau lưng truyền đến, Khương Tầm quay đầu nhìn lại, phát hiện thân ảnh tiền bối đã tan biến, khiến cho hắn càng thêm bối rối.
Giờ phút này, Khương Trường Sinh cũng không hề hoàn toàn tan biến, tầm mắt của hắn rất mơ hồ, nhưng có thể miễn cưỡng thấy thân ảnh của Khương Tầm.