CHƯƠNG 777: THẬT ĐIẾM THÚI
Nắm tay mang theo tiếng gió, nhưng khi nghe câu đó thì chợt ngừng lại.
Lâm Phàm vuốt tóc và quần áo, nắm tay của đối phương kéo gió lớn suýt làm rối tạo hình của hắn.
Tiểu cự linh màu vàng quỳ xuống đất, gục đầu, hai dòng sông nước mắt chảy xuống đất, lấp đầy hố.
Tiểu cự linh nhào tới bên chân cự linh màu vàng trăm trượng, ôm chân gào khóc: