Đây chính là cảm thụ của Lý Triệt đối với thiên địa này từ trước tới nay.
Cây bồ đề mọc lên từ mặt đất, mở ra một tán cây to lớn, cành lá sum suê, trong lúc lay động, mạch lạc trên mỗi một chiếc lá, đều giống như dưới ánh mắt của Lý Triệt, có thể thấy được rõ ràng.
Tâm thần Lý Triệt khẽ chấn động, phiến lá đạo thụ trong suốt như phỉ thúy, tựa như ở dưới gió nhẹ, nhẹ nhàng đong đưa, âm thanh xào xạc, như âm thanh của thế giới luân chuyển.
Từng quả đạo quả treo lơ lửng, tỏa ra ánh sáng lung linh!
Mà một quả đạo quả màu trắng trong đó, bắn ra hào quang thuần túy, tựa như một bóng đèn công suất thấp, lập lòe hào quang, treo lơ lửng, chiếu rọi.