Là nội tình áp đáy hòm của mỗi một thế gia hào phú, Lý Triệt ở trong bảo khố Dương gia cũng không vơ vét được, thì ra Dương gia lão mang theo bên người!
Có phương pháp đúc thành Thần Cơ, trong lòng Lý Triệt cũng đại định, chí ít, tương lai hắn đúc thành Thần Cơ, có phương pháp.
Cảm nhận được trong đạo quả 【 Kỳ Thánh 】, tám mươi mốt quân cờ thần tính màu đen hấp thu từ thi thể Dương Cảnh.
Ngoài ra, còn có một mảnh vỡ Thần Cơ, cũng ẩn chứa Thần tính 【 Tâm Kinh Cương 】 bàng bạc, đủ để cho hắn nhanh chóng tu luyện tới cảnh giới Dưỡng Tính Như Hà.
Kiểm kê xong, Lý Triệt có chút rực rỡ muôn màu.
Lý Triệt thu hết thu hoạch vào không gian càn khôn sau khi mở rộng, đứng lên, đi tới trước cửa sổ, cảm thụ được hơi nước mưa đông xen lẫn băng tuyết phun lên mặt.
Nỗi lòng phập phồng của Lý Triệt từ từ bình tĩnh lại.
Hắn trở về thư phòng, dự định thử một lần Long Tượng Kim Cương Đạo Quả sau khi tăng lên, mang đến biến hóa trên thiên phú võ đạo.
Lấy bồ đoàn ngồi xếp bằng, tiếp theo xé mở không gian càn khôn, một bình ngọc rơi vào trong tay hắn.
"Mãng Huyết Vũ Đan."
Đổ ra một viên đan dược đỏ tươi, Lý Triệt há mồm, nuốt vào một viên đan dược, lập tức như tảng đá lớn buông xuống, bịch một tiếng, từ cổ họng một đường rủ xuống dạ dày.
Oanh ——!
Thoáng chốc, dạ dày như lò lửa, khí huyết bắt đầu không chịu khống chế sôi trào!
Rót vào toàn thân, trùng kích kỳ kinh bát mạch!
...
...
Phủ thành chủ.
Hơi nóng trong đại sảnh vặn vẹo bốc lên.
Nhị gia gia của Tào Thanh Nguyên, một vị Thần Cơ sơ cảnh khác của phủ thành chủ, Tào Hạc.
Hắn cởi bỏ y phục, lộ ra lồng ngực sụp đổ in dấu bàn tay, Tông Sư chân khí bàng bạc, như rắn độc ở trên vết thương không ngừng nhúc nhích, khiến cho vết thương khó có thể khép lại.
Tào Hạc nhắm hai mắt, cầm lấy một pho tượng Tam Nhãn Linh Anh, từng tia từng sợi thần tính đen nhánh từ trong đó lan tràn ra, bị hắn nuốt vào trong miệng, trị liệu thương thế.
Tào Thanh Nguyên đứng lặng bên cạnh, mi mắt buông xuống.
Ở trước mặt hắn, trưng bày chính là thi thể núi thịt của Dương Cảnh.
Tào Quang chắp tay dạo bước, thưởng thức núi thịt tràn đầy lỗ máu này, máu đã được thả sạch sẽ, trong không khí cũng không có bao nhiêu mùi máu tanh.
"Hay cho một Ngưu Ma, chỉ là dưỡng tính, vậy mà có thể giết thần cơ... Dương Cảnh cũng đáng thương, đúng là trở thành đá kê chân cho Ngưu Ma này."
"Dưỡng Tính Sát Thần Cơ, trên giang hồ sợ là muốn lưu truyền câu chuyện về Ngưu Ma."
Tào Quang tán thưởng nói.
Tào Thanh Nguyên bỗng ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lóe bất định: "Phụ thân, Ngưu Ma kia... Là Lý Triệt sao?"
"Là hay không, đều không quan trọng..."
Lý Triệt là Ngưu Ma sao?
Vấn đề này... Đối với Tào Quang mà nói, không có ý nghĩa.
"Là bởi vì người của Càn Nguyên Thần Tông tới?"
Tào Thanh Nguyên trầm mặc một lúc, hỏi.
"Mặc dù tới chỉ là cao thủ phân tông, nhưng dù sao cũng là Càn Nguyên Thần Tông, đệ nhất tông môn Lĩnh Nam Đạo, địa vị bày ở đó."
"Hơn nữa, người tới lại là Lý Thanh Sơn..."
Tào Quang vươn tay, chạm vào thi thể đầy người lỗ máu của Dương Cảnh, động tác rất dịu dàng.
"Lý Thanh Sơn... rất nổi danh sao?"
Nghe Tào Thanh Nguyên hỏi như vậy, Tào Quang hít sâu một hơi, liếc nhìn y một cái.
"Ta nên sớm một chút đưa ngươi đi Vân Châu, kiến thức một phen việc đời... Ngươi sẽ không hỏi ra vấn đề như thế..."
Tào Quang khẽ lắc đầu.
Tào Thanh Nguyên hơi sững lại.
Ngươi nói thẳng ta kiến thức hạn hẹp thì tốt rồi, quanh co lòng vòng chê bai có chút đả thương người.
"Thần Cơ Phổ Vân Châu... Ngươi có từng nghe nói qua chưa?" Năm ngón tay Tào Quang tìm được một chỗ trên thi thể Dương Cảnh, bóp vào trong đó, thản nhiên nói.
Thần Cơ Phổ!
Tào Thanh Nguyên hít sâu một hơi: "Lý Thanh Sơn này là cao thủ trên Thần Cơ Phổ?"
"Thần Cơ Phổ, là do Khâm Thiên Giám của triều đình Đại Cảnh ban bố, dùng để đánh giá cao thủ giang hồ khắp nơi của Đại Cảnh, ngoài ra, trên đó còn có Thần Tướng Đồ, kẻ có thể ghi danh trên đó, thần cơ đã thành, thần tướng tu luyện, ít nhất đều là Tứ Ngự..."
"Lý Thanh Sơn chính là một trong mười cao thủ đứng đầu Thần Cơ Phổ Vân Châu, Thần Cơ viên mãn, đang chuẩn bị ngưng tụ thần tướng!"
Tào Quang nhắm hai mắt: "Không ngờ người tiếp dẫn của phân tông Càn Nguyên Vân Châu năm nay lại là Lý Thanh Sơn..."
"Thần Cơ muốn xung kích Thần Tướng, cần ngưng tụ thần tính để quan sát thần tướng của bản thân... Trong lúc quan sát, thần tính không thể động, thần tướng của Lý Thanh Sơn chưa từng xuống núi, thần tính không gia thân, bây giờ chỉ có thể dùng thân thể Tông Sư đối phó, khó trách..."
"Đây là may mắn của chúng ta... Nếu không, chúng ta đã sớm bị hắn đánh chết rồi."
"Lý Thanh Sơn này, được người đời xưng là Vân Châu Chùy Bá, một tay Tử Kim Chùy đánh nát biết bao đầu lâu của các cao thủ khác... Hắn là người có hung danh hiển hách."
"May mắn, may mắn!"
Tào Quang thở ra một hơi.
"Bởi vậy, Lý Triệt này và nữ nhi thượng phẩm linh đồng của hắn, chúng ta tạm thời không động vào được."
"Bất kể Lý Triệt có phải là Ngưu Ma hay không, Lý Thanh Sơn đã biểu lộ thân phận che chở cho hắn, chúng ta không dám động đến hắn nữa."
"Thiên Phật Điêu Yến... Phải tăng tốc tiến độ thôi."
"Ta lo lắng Lý Thanh Sơn này đang tính toán xem ngày nào sẽ đến đập nát đầu ta."
Đột nhiên.
Tào Quang mở bừng mắt, lông mày nhíu lại thành chữ "Xuyên".
"Hả?!"
"Không đúng!"