Hiện giờ, Tiên Tổ thấy Khung nghi ngờ bọn họ thì không thể không cầu viện. Lão ta nhìn về phía Thạch và Không: "Ta sẽ không phủ định việc mình hợp tác với Nhân Môn, mà dù việc đó là đúng thì hiện tại Nhân Môn cũng không phải đại địch, đại địch chân chính là vạn giới mới đúng"
Giọng lão ta trầm xuống: "Tô Vũ, Tử Linh Chi Chủ, Văn Ngọc và cả Tinh Vũ, những người này mới là mục tiêu của chúng ta. Bọn họ tràn ngập khí tức dương gian, giết bọn họ, khi tam môn vừa mở ra, chúng ta không cần sốt ruột đi giết người hay đoạt đạo, không cần lo lắng âm khí quá mức tràn đầy mà khiến mình ngã xuống. Khi tam môn mở ra, thời đại của chúng ta muốn trở về, chúng ta muốn bất tử thì chỉ có thể cắn nuốt đại đạo dương gian để bổ sung cho chính mình, âm dương tương hợp, nếu không để lâu thì sẽ bị âm khí trùng kích rồi chết"
Lão ta cực kỳ thành khẩn: "Mọi người mặc kệ cường giả dương gian, nhắm vào sứ giả Nhân Môn và môn đồ Thiên Môn thì có ý nghĩa gì không? Chúng ta rời khỏi đây không phải là để giết bọn họ sao? Tính cả Văn Vương và Võ Vương thì đã có 5 vị cường giả, đủ cho 5 vị chủ nhân cấm địa rời khỏi đây mà không cân lo lắng bị âm khí trùng kích"
Lão ta cao giọng nói: "Việc cấp bách không phải là liên thủ giết bọn họ sao? 5 người không phải là số lượng nhỏ"
Giờ phút này, vài người hơi động tâm.