Khi nhìn sang Nhật Nguyệt, Tô Vũ đã không còn bất cứ sự đồng tình thương hại nào mà chỉ có hờ hững: "Phía sau cửa không phân chủng tộc! Thứ sau cửa có chỉ là thời đại!
Các ngươi là anh hùng của thời đại, vì khôi phục, vì trở về mà muốn diệt tuyệt thời đại của chúng ta... Nhật Nguyệt, ta nghĩ hẳn là ta đã hiểu rồi!"
Thân thể Nhật Nguyệt run rẩy: "Ngươi... Không phải người trong đây ư?"
Tô Vũ đáp: "Đương nhiên!"
Lúc này, hắn không giấu giếm nữa mà Nhật Nguyệt lại tuyệt vọng nói: "Ngươi... muốn giết ta sao?"