Tô Vũ lại nói: "Không chỉ mình Quy đại nhân, có lẽ Mộ đại nhân cũng đã xảy ra chuyện, còn có Ngọc đại nhân nữa, chỉ cần đến lãnh địa của Ngọc đại nhân xem thì sẽ biết, nếu có vấn đề thì chứng tỏ bọn họ thật sự đã gặp chuyện không may, đại đạo bị người lấy mất, hơn nữa có khả năng là bị tróc ra trong nháy mắt rồi cắn nuốt dần dần. Đó là một vị cường giả cấm địa tu luyện nhiều đạo sao?"
Lạc Vân nuốt nước miếng, hoảng sợ nhìn Tô Vũ, y bỗng nhiên cảm thấy hoang mang lo SỢ.
Tô Vũ than nhẹ: "Hay là đến lãnh địa của Ngọc đại nhân nhìn xem, không biết thực lực tuân sát sử bên kia thế nào? Nếu cũng có 8 đạo lực lượng trở lên, ba người chúng ta có thể hợp sức, tuy không bằng lúc trước nhưng cũng có thể chống đỡ một lãnh địa, ít nhất không thể khiến vốn liếng tích tụ nhiều năm của mọi người bị cướp mất. Nhân lúc chưa có ai biết, chúng ta tìm cơ hội nhanh chóng tiến vào 16 đạo, nếu không e rằng sẽ có phiền toái, còn ta thì đến Tử Linh địa ngục là tốt nhất"
Lạc Vân biến sắc: "Đừng, Tử Linh địa ngục quá nguy hiểm, Hắc Mộ đạo hữu, ta cảm thấy chúng ta nên trấn thủ lãnh địa này thì hơn, giao tiếp với những chủ nhân cấm địa kia quá nguy hiểm"
Giờ khắc này y thay đổi thái độ, không muốn cho Tô Vũ rời đi, nếu không nơi này rất có thể sẽ trở thành mồi ngon trong mắt kẻ khác.