Nhìn thấy Thiên Môn lơ lửng trước mặt Tô Vũ, Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, dường như hiểu rõ được mọi chuyện, ông nói khẽ: "Bản tôn cứ đi thôi! Nhân Hoàng trở về rồi thì ngươi cứ thuận theo tâm ý là được, nếu xảy ra chuyện... ta sẽ bảo mọi người đi chuyển đến thiên địa của Nhân Hoàng"
Tô Vũ yên lặng nhìn ông.
Vạn Thiên Thánh khẽ cười: "Tùy tâm sở dục cũng là một loại hưởng thụ! Từ khi ngươi vào học phủ liền bắt đầu bôn ba vì đa thần văn hệ, khi đó còn là An Bình lịch, bây giờ đã là năm Tân Vũ thứ hai, ngươi sống vì bản thân một lần thì có sao đâu? Thời Gian Sư cải biến cuộc đời ngươi... Ta có thể hiểu được tâm tình của ngươi"
Ông nhìn về phía Tô Vũ, cười xán lạn: "Tự mình bảo trọng, không được thì chờ Thiên Môn mở ra, Tô Vũ không ràng không buộc mới là người tiêu sái nhất, có hi vọng nhất và cũng thú vị nhất trong thiên địa!"
Ông nhìn Tô Vũ, đáy mắt lộ ra một chút thương tiếc.