Kìm nén mọi bực bội và bất an trong lòng, Chu Tự hít một hơi thật sâu rồi tập trung điều khiển mười lăm bộ khô lâu Linh Cẩu Nhân tiếp tục lục lọi trong đống đổ nát, không muốn từ bỏ bất kỳ hy vọng nào hay nói cách khác là không muốn chấp nhận sự thật tàn ác trước mặt này…
Trong quá trình đó, hắn thực sự đã tìm thấy một ít thỏ và gà trốn bên trong đống đổ nát, nhưng như này vẫn không thể bù đắp được tâm trạng không tốt của Chu Tự dù chỉ chút nào.
- Ha ha ha…
Cuối cùng, nhìn đống đổ nát mà hắn chỉ cảm thấy kiệt quệ về thể xác và tinh thần, không khỏi bật cười lớn tiếng.
- Sau hơn nửa năm làm việc cật lực, một buổi sáng mà đã trở về trước giải phóng, chuyện tồi tệ như này cũng có thể xảy ra với ta sao?