Sau một đêm im ắng, sáng hôm sau Chu Tự thức dậy đúng giờ, vẫn quấn chăn bông bằng da thú của chính mình, sau đó nhẹ nhàng mở một khe hở trên cửa sổ, có ý định lưu thông không khí trong phòng một cách thích hợp.
Mặc dù điều này sẽ làm giảm nhiệt độ phòng ở một mức độ nhất định, nhưng vấn đề vi khuẩn phát triển do thiếu không khí lưu thông chắc chắn sẽ nghiêm trọng hơn.
Kết quả là theo cái lạnh tràn vào, Chu Tự nhìn thoáng qua, thứ xuất hiện trước mặt hắn là một mảng tuyết…
- Tuyết rơi rồi?
Tuyết trên mặt đất trắng đến chói mắt, Chu Tự quay mặt đi, nhanh chóng mặc áo khoác lông thỏ rồi đi ra ngoài.