TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 128: Ăn Cơm No

Trên đường về doanh trại, Chu Tự vừa đi vừa nói về chuyện keo nước với Trang Mộng Điệp. Đối với chuyện keo nước này hắn đã có đầu mối, hắn biết được chất keo trên cơ thể động vật có thể dùng làm thành chất kết dính và cũng biết được lòng trắng trứng gà cũng có thể là thành chất kết dính, nhưng cụ thể phải làm như thế nào thì hắn thật sự không biết rõ.

Trừ khi là người trong ngành còn không thì đối với một người bình thường ở thời hiện đại thì làm gì có ai rảnh rỗi mà nghiên cứu mấy cái này? Đâu có liên quan gì đến cuộc sống hằng ngày của hắn chứ. Dưới tình huống này thì nhất định phải nghiên cứu ra mà trong lúc đó sẽ phải tốn không ít thời gian để làm thí nghiệm. Nhìn từ góc độ của hắn thì trí lực của hắn nhiều nhất cũng có thể đạt được bốn sao, nếu để hắn làm việc này thì cũng có khả năng sẽ thành công.

Nhưng hắn là thủ lĩnh của một bộ tộc, có rất nhiều chuyện cần hắn lo nên hắn làm gì còn sức để quan tâm đến cái thí nghiệm rườm rà này? Dưới tiền đề này, mắt thấy các bộ vẫn chưa được phân chia rõ ràng, tất cả các trang bị lớn nhỏ trong doanh trại cơ bản đều do bộ phận trang bị phụ trách rồi sau đó mới nghĩ đến vấn đề năng lực. Tuy công việc của Trang Mông Điệp rất nhiều nhưng trước mắt quả thật chỉ có nàng ấy là thích hợp nhất. Sau khi sắp xếp xong chuyện này thì Chu Tự cũng phải đi bận việc của mình cùng lúc đó còn phải dành thời gian ra để đi đến đội thi công xem tình hình, tuy là đội thi công đã có qua kinh nghiệm xây dựng phòng ốc thành công, nhưng những kinh nghiệm đó cũng không tính là nhiều, đồng thời lần xây dựng đó là do Chu Tự giám sát toàn bộ quá trình và đứng kế bên chỉ dẫn mới tránh được rất nhiều rắc rối.

Lúc này nếu đội thi công muốn hoàn thành một mình thì chỉ e là có chút khó khăn.

Một ngày qua đi, trong doanh trại bắt đầu thổi lửa nấu cơm, Chu Tự cũng tạo cho bản thân một việc, quét một lớp dầu lên chảo sau đó trực tiếp đập một quả trứng vào, hắn cảm thấy vừa ý khi nghe thấy tiếng xèo xèo.

Tuy nói là trứng luộc có dinh dưỡng hơn nhưng trứng chiên ốp la ngon hơn cơ! Trong quá trình này, các đầu bếp phụ trách nấu ăn trong bếp đang ở bên cạnh quan sát nghiêm túc một cách lạ thường đối với thao tác của thủ lĩnh bọn họ, những chuyện mà hắn làm trước mắt hoàn toàn không phải là cố tình phức tạp hóa vấn đề.

Khi thực phẩm trong doanh trại dần phong phú lên thì bữa ăn của các thành viên trong bộ tộc cũng trở nên phong phú, mà Chu Tự cũng dự định bổ sung thêm một số món ăn cho mọi người. Sau khi thuận lợi chiên xong một quả trứng ốp la, hắn lại thêm một chút dầu vào chảo, dầu này là lúc trước Chu Tự dựa theo cách thắng mỡ heo để thắng từ mỡ động vật mà ra, sau khi cho dầu hắn lại xào một món rau xào đơn giản, ngoài ra còn thêm một món canh rau. Lúc này chắc chắn sẽ có người thắc mắt rằng canh cá không tốt hơn canh rau sao? Đừng hỏi, nếu hỏi thì chính là do uống ngán rồi. Các thành viên trong bộ tộc của hắn đều sống khổ quen rồi nên sẽ không chê thức ăn, nhưng ăn nhiều lần thì vẫn sẽ cảm thấy ngán thầm trong lòng. Bây giờ đổi món chay mặn kết hợp, dinh dưỡng toàn diện đây chắc chắn là một ý hay.

Lúc này bắt đầu phát cơm, từng thành viên trong doanh trại vẫn như cũ cầm theo chén dĩa xếp hàng chuẩn bị lấy cơm. Thực đơn cơm tối của bọn hắn hôm nay cơ bản gồm ba củ khoai tây nướng, một miếng cá nướng, một ít rau xào, cuối cùng là một bát canh rau.

Với thực đơn như vậy, ở cái thời đại này đừng nói là so với những bộ lạc khác ngay cả so với Vương Lục Xung cũng là một xuyên việt giả mà nói thì đây đã được xem là một bữa ăn ngon.Vì cho dù trước đó Vương Lục Xung nuôi gà ra được một quy mô nhất đinh cũng không có bản lĩnh khiến gần hai trăm thành viên trong bộ lạc được ăn thịt mỗi bữa! Nhưng Chu Tự không giống vậy, hắn lợi dụng tài nguyên cá phong phú trong hồ nước để biến nó thành một cái vuông nuôi cá tự nhiên, thậm chí có thể nói rằng thật ra lượng tiêu thụ cá của bộ tộc bọn hắn đã giảm đi nhiều.

Trước đây, mỗi bữa cơm của các thành viên trong bộ tộc đều có nửa con cá nướng ngoài ra còn thêm một chén canh cá, nhưng bây giờ nửa con cá nướng đã biến thành một khúc cá nướng, hiện nay bọn họ đã chấp nhận trực tiếp đem nguyên con cá cắt thành khúc rồi chia ra. Một con cá cơ bản có thể chia thành ít nhất là sáu khúc, trước đó vốn dĩ một con cá chỉ đủ chia cho hai người nhưng hiện tại đã có thể chia cho sáu người.

Đây không phải do Chu Tự keo kiệt mà là do thức ăn trong bếp đã trở nên phong phú hơn. Nếu không giảm khẩu phần cá nướng xuống vậy thì bếp phải dựa cơ sở có món cá nướng như ban đầu rồi lại thêm khoai tây nướng , rau xào và canh rau hầm thế sẽ rất bận rộn. Dưới tiền đề này, nếu như giảm bớt số lượng cá phải nướng vậy thì bọn họ sẽ có sức làm những món khác.

Đối với sự thay đổi này, các thành viên trong bộ tộc đều không có ý kiến gì thậm chí còn có ng cho rằng thực đơn như vậy càng tốt hơn, một mặt là có thể thử được nhiều món ăn hơn, thỏa mãn được cái miệng của bọn họ hơn, mặt khác là có thể ăn no hơn! Mà cái cảm giác no này chắc chắn là nhờ khoai tây nướng trong phần ăn. Sau khi có khoai tây để làm thức ăn chính giúp no bụng thì bộ lạc của hắn cuối cùng cũng có thể ăn no.

Sau bữa cơm tối, Chu Tự thỏa mãn vỗ vỗ bụng, cái cảm giác này so với cảm giác buổi sáng đói đến mức bụng lõm vào trong chỉ có thể uống nước cầm cự là khác nhau hoàn toàn, cái bụng hắn bây giờ có thể mơ hồ thấy được từng múi cơ. Đây không phải là nhờ tập thể hình và sử dụng bột đạm mà luyện ra, đây là do làm việc nhiều quá mà ra, không chỉ có hắn mà toàn bộ những người trong bộ tộc đều đã thoát khỏi tình trạng da bọc xương, thân mình dần có thịt hơn. Điều này khiến Chu Tự bắt đầu suy nghĩ…

“Có phải mình nên bắt đầu luyên binh rồi không?”

Muốn phát triển thì sức mạnh quận sự là một phần rất quan trọng. Nếu lực lượng quân sự không đủ mạnh mẽ, cho dù bạn có phát triển tốt đến đâu đi nữa thì trong mắt người khác cũng chỉ là một miếng thịt thôi, mà trong bộ tộc hiện nay không có một ai là binh sĩ thật thụ cả, một khi xảy ra giao tranh với những bộ tộc khác, bọn họv đều trực tiếp rút chủ lực của cả bộ tộc ra.

Những binh sĩ của bộ tộc đi ra chiến đấu thì trước đó họ có thể đang làm công việc trồng ruộng, đánh cá, làm nhiều việc khác nhưng không một ai làm binh sĩ cả! Điều này liên quan đến trạng thái của bộ tộc và cấu trúc hệ thống của xã hội nguyên thủy. Nói một cách đơn giản thì trong xã hội nguyên thủy mỗi người đều phải lao động, không có một bộ tộc nào có đủ nguồn lực để nuôi một nhóm binh sĩ mỗi ngày thức dậy chỉ biết luyện tập mà không làm việc. nhưng xuôi theo sự phát triển của nông canh thì Chu Tự chắc chắn có dư chút sức lực này. Đương nhiên, đây không hoàn toàn là nguyên nhân khiến hắn có ý định luyện binh, hắn muốn luyện binh là vì nâng cao sức chiến đấu của bộ tộc. Vì chỉ có như thế hắn mới có thực lực đi đối kháng với đám Bán Nhân Mã và đám Linh Cẩu Nhân bên phía đông của đại thảo nguyên, đến cuối cùng thì binh sĩ của bộ tộc cũng chỉ là nghề phụ, sức lực chỉ tương đương với người thường của xã hội, nếu đã vậy thì chấp nhận luyện binh sẽ khiến bọn họ càng thêm mạnh mẽ.

Dịch: Huệ

Biên: Khangaca