Tục ngữ nói rất đúng, vạn sự khởi đầu nan, sau khi khởi đầu thì Chu Trong Sơn dần dần bắt đầu quen tay và có kinh nghiệm sử dụng món vũ khí tên cung trúc này, có thể nói xem hắn như một vị thần tiễn thủ. Nhưng mà đến trước mắt thì vị thần tiễn thủ này chưa một lần bắn trúng tâm giữa, sau khi bắn liên tiếp vài mũi tên thì gần như toàn bộ đều ở vòng ngoài. Ngay cả lúc bọn họ đang nghĩ như vậy thì một mũi tên cách tâm không đến chín mươi mét cuối cùng vẫn trực tiếp lệch tâm.
Đương nhiên chuyện này không thể đổ lỗi cho năng lực của Chu Trọng Sơn được, biểu hiện của hắn đến hiện tại đã có xem như xứng đáng với hai chữ “ thiên tài”. Dù cho cung trúc vừa được chế tạo bởi Trang Mộng Điệp đã có khả năng tránh được rất nhiều vấn đề mà những cung tên thường gặp phải. Dù cho như vậy thì vẫn không thể thay đổi được việc cung tên của bộ tộc bọn hắn vẫn còn nhiều chỗ cần nâng cấp.
Khi cự ly bắn được kéo dài đến mức này thì độ ổn định của mũi tên cũng giảm một cách rõ rệt, đây đã không còn là chuyện nếu kỹ thuật tốt thì nhất định sẽ bắn trúng bia ngắm nữa. Nghĩ đến đây, ngay lúc Chu Tự chuẩn bị lên tiếng để kết thúc cuộc thử nghiệm này thì Chu Trọng Sơn sau khi cuối đầu suy nghĩ vì vừa bắn lệch tâm lại bắn một mũi tên nữa, lần nãy mũi tên vẫn chệch hướng như cũ nhưng điểm khác ở đây là nó đã thành công bắn trúng bia, mặc dù vị trí vẫn nằm ở vòng ngoài như cũ. Tình cảnh này khiến Chu Tự và Lý Sách liếc mắt nhìn nhau không ngừng…
“Do may mắn ư ?”
Đây là ý nghĩ lúc đó đã xẹt qua trong đầu của Chu Tự , mà trong lúc này thì Trương Tiểu Sơn ở một bên phụ trách di chuyển bia bắn do chưa nhận được mệnh lệnh của Chu Tự, theo thói quen sau khi thấy tên bắn trúng bia đã chạy đến ôm bia bắn đi thêm mười bước sau đó chạy đi, mặt khác Chu Trọng Sơn tiếp tục rút một mũi tên trong ống đựng tên để ở kế bên lên gắn tên giương cung, khác với lần trước là lần này dường như hắn đang nghiền ngẫm cái gì đó trong một đến hai giây, cũng không biết hắn đang nghiền ngẫm điều gì, một giây sau tên được bắn ra.
[ Động Sát Chi Nhãn! ]
Chu Tự vì muốn tìm ra đáp án mà không nói hai lời trực tiếp dùng “Động Sát Chi Nhãn” để theo dõi hướng đi của mũi tên. Sau khi bay qua khoảng tám mươi mét thì độ ổn định của mũi tên bắt đầu giảm rõ rệt, đợi đến lúc chín mươi mét, độ ổn định của mũi tên đã yếu đi rất nhiều, càng đừng nhắc đến khoảng cách hiện tại, nó đã bị kéo đến chín mươi lăm mét…
Ngay sau đó, điều khiến Chu Tự kinh ngạc là lần này Chu Trọng Sơn lại bắn trúng bia
“Thiên phú của tên “Đại Sư Vũ Khí” này lẽ nào lại lợi hại đến mức này sao? lần đầu sử dụng thứ vũ khí này đã có thể làm được như vậy ?”
Trong lúc Chu Tự đang bối rối thì bia ngắm đã được di chuyển đến vị trí một trăm mét. Đáng tiếc lần này Chu Trọng Sơn không lập được kỷ lục mới, một mũi tên bắn ra hoàn toàn lệch ra khỏi bia, sau đó Chu Trọng Sơn có thử bắn lại hai lần nhưng vẫn không trúng mũi tên nào thì khi đó hắn mới dừng lại.
- Trọng Sơn, khi nãy làm sao ngưới bắn trúng bia ở vị trí chín mươi mét và chín mươi lăm mét vậy ? khi nãy ta thấy rất rõ độ ổn định của mũi tên đã rất yếu…
Nghe đến đây Chu Trọng Sơn gật gật đầu đáp:
- Đúng vậy, đúng như những gì mà thủ lĩnh đã nói, hai mũi tên kia cơ bản là nhờ may mắn, nếu để ta thử lại một lần nữa thì ta cũng không có cách nào bảo đảm sẽ bắn trúng.
- Được, ta đại khái đã hiểu rồi.
Trong lúc đang nói chuyện, Chu Tự vẫy vẫy tay để ra hiệu cho Trương Tiểu Sơn ở phía xa đem bia ngắm ra chỗ khác.
- Trọng Sơn, ngươi bắn thêm ba mũi tên vào khoảng đất trống đó đi, bọn ta muốn xác nhận tầm bắn tối đa của cung trúc.
- Được
Chu Trọng Sơn cũng không nhiều lời, đợi sau khi Trương Tiểu Sơn đem bia ngắm ra liền trực tiếp bắn liên tiếp ba mũi tên. Trong quá trình này Chu Tự đều sử dụng “Động Sát Chi Nhãn” để quan sát mũi tên, mục đích là để xác nhận uy lực của mũi tên có thể duy trì khoảng cách bao xa.
Thực ra sau khi mũi tên bay qua khoảng cách chín mươi mét có ổn định hay không, Chu Tự cũng không quá để ý, suy cho cùng ở trên chiến trường không phải ai cũng là một cung thủ giỏi, khi một bộ tộc tác chiến thường sẽ là bắn đồng loạt, làm gì có ai mong muốn những cung thủ đó có thể bắn chết từng mục tiêu. Dưới tiền đề này, miễn là sức mạnh có thể được đảm bảo đạt được hiệu quả tối đa là được.
Sau khi ba mũi tên tiếp đất, Chu Tự liền tự tay kéo căng dây cung bắn ba mũi tên theo hình vòng. Cung thủ trên chiến trường chỉ có hai cách tấn công gồm bắn thẳng và bắn theo hình vòng. Bắn thẳng được giải thích đơn giản là bắn tên theo đường thẳng, uy lực của nó sẽ mạnh hơn. Còn bắn theo vòng cùng là bắn hướng lên trời, tên sẽ bay theo vòng cung rồi rơi thẳng xuống bên địch, mở rộng phạm vi tấn công bằng cách đánh úp từ đó khoảng cách tấn công dài hơn, phạm vi tấn công cũng sẽ rộng hơn. Tóm lại là bắn cung theo hình vòng đối với địch ở xa còn đối với địch ở gần thì bắn thẳng.
Đợi ba mũi tên rơi xuống, Chu Tự bắt đầu bước đi để đo khoảng cách cự li kết hợp với toàn bộ quá trình quan sát bằng “ động nhãn chi sát” của bản thân, dưới tình huống bảo đảm được sức mạnh của mũi tên thì phạm vi hiệu quả tối đa của phát bắn thẳng phải đạt đến một trăm hai mươi mốt mét, còn dưới thủ pháp bắn theo đường vòng thì khoảng cách tấn công một hơi có thể đạt đến hai trăm bốn mươi chín mét! Điều này ảnh hưởng cực lớn đến giá trị của cung tên trên chiến trường mà kết quả ngay trước mắt đã vượt ngoài mong đợi của Chu Tự, hắn chưa bao giờ nhận biết rõ ràng về giá trị của một nhân tài to lớn đến mức thế nào cho đến giờ phút này.
“Đây là giá trị của nhân tài đấy! Nhưng chỉ sợ cây cung dạng này không dễ làm...”
Nghĩ đến đây, Chu Tự quay đầu nhìn về phía Trang Mộng Điệp đang bận rộn trải tấm da thú ra xem những số liệu được ghi trên đó. Trước mắt tuy người của bộ tộc bọn hắn không biết chữ nhưng do tính chất công việc nên có thể bọn họ đều biết số đếm còn Trang Mộng Điệp là do tính chất công việc và dưới sự chỉ dạy của Chu Tự nên có thể nắm được một số tính toán cơ bản. Ở giai đoạn này về cơ bản thì biết sử dụng bản vẽ và số liệu là đủ dùng rồi, dù sao nàng cũng có thể tự mình xem hiểu được.
- Mộng Điệp, làm một cây cung như vậy tốn bao nhiêu thời gian?
- Dưới tình huống các vật liệu cần dùng được chuẩn bị đầy đủ thì mười hai ngày.
Trang Mộng Điệp ước tính rồi đưa ra một con số. Chuyện tương tự như vậy không phải lần đầu Trang Mộng Điệp gặp phải bởi vậy nên lần này trước khi Chu Tự mở miệng hỏi thì nàng đã sắp xếp câu trả lời rõ ràng, lúc này Chu Tự hỏi thì nàng cũng tự nhiên mà đáp.
- Phiền phức chủ yếu là do phải mài các tổ hợp kết cấu đó nếu muốn làm cho nó chặt chẽ giống vậy thì phải do chính tay ta làm, nhưng ta đã suy nghĩ qua vấn đề này rồi, có thể để trợ thủ giúp ta mài ra đường nét trước còn việc chi tiết hơn sau đó thì để ta làm như vậy có thể nâng cao hiệu suất không ít, việc hoàn thành chỉ trong mười ngày.
Đáp án này rõ ràng không khiến Chu Tự hài lòng, chủ yếu là độ khó để làm cây cung trúc này quá cao cũng như Trang Mộng Điệp nói có rất nhiều bước phải do đích thân nàng làm, điều này đã định trước loại cung trúc này không thể sản xuất ra hàng loạt.
“xem ra vẫn phải làm keo, sau khi có keo thì độ khó khi làm cung trúc sẽ giảm đi rất nhiều, chỉ là cung trúc được kết dính bằng keo sẽ không thể so sánh với loại mà Trang Mộng Điệp làm thuần thủ công.”
“Nhưng cũng không sao, như vậy là đủ cho những binh sĩ bình thường dùng, loại cung trúc vừa phí sức vừa phí thời gian như vậy, Trang Mộng Điệp có thể làm riêng cho những người có thân thủ tốt như Trọng Sơn.”
Dịch: Huệ
Biên: Khangaca