Trên thân cung, cấu trúc mộng và chốt làm bằng những phiến trúc đánh bóng tinh xảo đến mức khiến Chu Tự đang cầm cung vô thức cũng phải cẩn thận trong từng động tác.
“Hể! Mình nâng niu như này làm chi?”
Trong lòng Chu Tự phàn nàn về phản ứng bản năng của mình, hắn đưa tay kéo thân cung được cấu tạo từ mộng và chốt, kết quả là trong quá trình kéo, nó không lỏng lẻo như hắn tưởng tượng. Phần thân cấu trúc kết hợp thực sự hoàn toàn bất động.
Trong lúc ấy, Trang Mộng Điệp nhìn thấy vậy liền giải thích…
- Cấu trúc của mảnh này bị oằn bởi mảnh bên cạnh, không thể kéo ra như thế này được.
Chu Tự nghe vậy liền đổi tay chạm vào phía bên cạnh.
- Miếng đó được miếng kia ép chặt, đồng thời giữa những miếng này có hai miếng trúc đan chéo nhau.
- …
- Phiến này cũng vậy…
- …
- Còn mảnh này cũng thế…
- …
“Khá nha, đây có phải là sự đan xen và kết hợp chéo không?”
Chu Tự không hề ngờ rằng Trang Mộng Điệp chỉ được hắn gợi ý ngắn gọn, lại có thể dựa vào năng lực của mình để tạo ra một tổ hợp phức tạp và tinh xảo như vậy, đồng thời sử dụng tổ hợp này để tạo thành một thân cung hoàn chỉnh!
Và theo Trang Mộng Điệp giải thích, cấu trúc của thân cung này được lồng vào nhau và mỗi mảnh trúc có thể tác động đến toàn bộ thân cung để đảm bảo đủ tính toàn vẹn và ổn định. Thành phẩm ra đời khiến cho Chu Tự lúc đó đề xuất ý tưởng cũng phải há miệng khen hay.
“Có lẽ nào…”
Ý nghĩ vừa thoáng sượt qua đầu, Chu Tự dường như nghĩ tới điều gì đó, trực tiếp mở “Động Sát Chi Nhãn” để xác nhận bảng thuộc tính của Trang Mộng Điệp.
Quả nhiên, cấp bậc trí lực của Trang Mộng Điệp ngang bằng với hắn, đã đạt tới cấp độ ba sao.
Kết quả đó có thể nói là khiến Chu Tự vui mừng khôn xiết.
Suy cho cùng, Trang Mộng Điệp là một nhân tài cốt lõi quan trọng dưới trướng hắn. Trí thông minh của Trang Mộng Điệp càng toàn diện thì sau này nàng càng dễ dàng tự mình phát triển bất kỳ trang bị nào.
- Làm tốt lắm, Mộng Điệp, kết quả lần này ngươi tạo ra hoàn toàn vượt quá sự mong đợi của ta! Thật lợi hại!
Về điểm này, Chu Tự không hề keo kiệt trong lời khen ngợi, ngược lại khiến Trang Mộng Điệp có chút xấu hổ, vội vàng bày tỏ…
- Không có, không có, thực ra thì có rất nhiều kết cấu trên cung trúc này đều dựa trên kết cấu mà thủ lĩnh đã vẽ trước đó.
- Vậy cũng đủ ấn tượng rồi. Nếu không có tài năng tương ứng, cho dù ta có đưa cho ngươi bản vẽ kết cấu, cũng không thể sử dụng được.
Chu Tự nói ý này rất đúng.
Trang Mộng Điệp bị khen ngợi đến đỏ cả mặt liền nhanh chóng đổi chủ đề.
- Cái cung trúc này kỳ thực vẫn chưa hoàn thiện. Để đảm bảo độ ổn định hơn nữa, sau này cây cung sẽ được gia cố bằng dây thừng da thú.
- Quấn một sợi dây da động vật quanh nó, có lẽ không mất nhiều thời gian phải không?
- Nhanh lắm thưa thủ lĩnh.
Vừa nói chuyện Trang Mộng Điệp liền cầm lấy cung trúc bận rộn thao tác.
Chuyện này không khiến nàng tốn nhiều sức lực nên Chu Tự đứng ở một bên hỏi thêm vài câu.
- Mũi tên cũng đã sẵn sàng rồi phải không?
- Xong cả rồi.
Nói rồi Trang Mộng Điệp trực tiếp đưa một mũi tên cho Chu Tự.
Hắn cầm mũi tên trong tay, cẩn thận quan sát.
Trục mũi tên được làm bằng trúc, mũi tên có độ dày phù hợp, không cần đánh bóng và có thể gia công đơn giản. Đuôi mũi tên có lông chim trĩ để tăng độ ổn định của mũi tên.
Phần mũi tên được xẻ một khe mỏng, đầu mũi tên có đá mài bóng được kẹp ở đó, sau đó dùng dây buộc lại để cố định.
Toàn bộ đầu mũi tên được đánh bóng rất mỏng và tinh xảo, khi đầu ngón tay lướt qua đầu mũi tên, Chu Tự có thể cảm nhận được độ sắc bén của nó.
Tin chắc chỉ cần dùng lực, nhất định sẽ có thể tạo ra đủ sức hủy diệt.
Cùng lúc đó, Chu Tự ý thức được cây cung trúc do Trang Mộng Điệp làm ra, cảm giác thật ngoài dự liệu của mình.
Vốn dĩ hắn chỉ yêu cầu Trang Mộng Điệp phát triển một phiên bản cung tên rẻ tiền và cấp thấp, nhưng bây giờ, đối phương đã trực tiếp thể hiện kỹ năng của mình và làm cho hắn một cây cung trúc tinh xảo và phức tạp đến mức gần như khiến da đầu hắn tê dại.
Mặc dù Trang Mộng Điệp vẫn đang tiến hành khâu xử lý cuối cùng đối với cây cung trúc này, nhưng để chế tạo ra cây cung trúc ấy chắc chắn phải tốn rất nhiều công sức. Theo tiền đề đó, nàng hẳn là đã thử nghiệm nhiều lần trước đó.
Xét đến điểm này thì hiệu quả của chiếc cung trúc mới nhất chắc chắn rất đáng mong đợi.
Mà ngay khi Chu Tự đang nghĩ tới đây, Trang Mộng Điệp đã nhanh chóng quấn xong sợi dây da thú quanh cung trúc.
- Thủ lĩnh, xong rồi.
- Đi thôi, thử xem.
Chu Tự cầm lấy cung trúc sải bước hướng ra ngoài doanh trại.
Kể từ khi Trang Mộng Điệp phát triển cung trúc, để kiểm tra hiệu suất của nó, họ cũng tự nhiên chế tạo một tấm bia bắn cung đơn giản.
Toàn bộ bia bắn cung được quấn bằng sợi dây rơm dày bằng ngón tay thành một vòng tròn.
Vừa đỡ rắc rối, vừa có thể bảo vệ tốt hơn các đầu mũi tên. Xét cho cùng, việc đánh bóng một đầu mũi tên là một công việc tốn nhiều thời gian và công sức. Họ không thể để bia làm mài mòn những đầu mũi tên sau mỗi lần luyện tiễn, rồi đem ra đánh bóng đi lại nhiều lần được.
Mặc dù chi tiết nhìn tưởng chừng rất đơn giản, nhưng đòi hỏi sự tinh tế!
Đồng thời, trong lúc chạy đến địa điểm thử nghiệm, vì toàn bộ sự chú ý của hắn đều bị thu hút bởi kết cấu mộng và chốt do Trang Mộng Điệp thiết kế nên thực sự không để ý nhiều đến những bộ phận khác của chiếc cung trúc này.
Lúc bấy giờ hắn mới chú ý tới, trọng lượng của chiếc cung trúc này thật sự không hề nhẹ, đồng thời nó cũng khá dài.
Dựa vào chiều cao của mình, Chu Tự đại khái ước tính chiều dài của cây cung trúc này có lẽ khoảng 1,5 mét, khiến nó trở thành một cây trường cung.
Khi nói với Trang Mộng Điệp rằng hắn muốn phát triển chiếc cung trúc này, ban đầu hắn chỉ vẽ một kích thước thô, sau đó đưa ra những yêu cầu của riêng mình và nói với Trang Mộng Điệp có thể làm theo dựa trên những yêu cầu đó và cải tiến chiếc cung trúc.
Mà cây trường cung trước mặt chắc chắn là kết quả của sự cải tiến rồi.
Hiển nhiên, Trang Mộng Điệp cũng phát hiện, phương pháp trực tiếp tăng chiều dài chính là cách tăng uy lực cùng phạm vi dễ dàng nhất.
Tuy nhiên, việc tăng chiều dài cũng trực tiếp làm tăng trọng lượng, làm giảm đi rất nhiều sự linh hoạt của loại vũ khí này.
Nhưng đây là một sự đánh đổi vốn có của bản thân vũ khí là cung tên. Hiện tại, hắn không có gì không hài lòng với cây cung dài này.
Đi đến không gian rộng mở nơi vũ khí được thử nghiệm, Chu Tự nghĩ ngợi trong đầu rồi nói...
- Để xác định chính xác hơn phạm vi, uy lực và độ ổn định của cây cung trúc, chúng ta sẽ tiến hành thử nghiệm từng bước và chậm rãi. Trước tiên hãy đặt bia cách xa hai mươi bước.
Trong bộ tộc của họ, đơn vị khoảng cách là “bước” được Chu Tự đề xuất đầu tiên. Lấy tốc độ đi bộ bình thường làm chuẩn. Một bước cơ bản là nửa mét, hai mươi bước thường là khoảng mười mét.
Nói một cách đơn giản, hắn không có chút tự tin nào.
Ở thế giới hiện đại, hắn không có sở thích bắn cung, nếu vừa mới thử mà đã thử ở khoảng hai hay ba mươi mét, nếu mũi tên trượt bia thì hắn không phải sẽ rất xấu hổ sao?
Có điều, Trang Mộng Điệp và những người khác không nghĩ nhiều về điều đó. Theo quan điểm của Trang Mộng Điệp, hành vi của người thủ lĩnh của họ chắc chắn là một thái độ nghiêm khắc, điều này vô hình trung làm tăng thêm sự tôn trọng của họ đối với Chu Tự.
Đeo găng tay da thú để kéo cung, hắn hít một hơi thật sâu, để không bị mất mặt trước mặt mọi người, Chu Tự cũng không tiết kiệm sức lực, giương cung và đặt mũi tên, dùng hết sức lực cho lần phóng cung đầu tiên.
Trong quá trình ấy, hắn có thể cảm nhận rõ ràng lực cản của dây cung, nhưng đã dùng hết toàn lực nên cũng không quá khó khăn, chỉ bằng một lần kéo cây cung đã căng ra như trăng tròn.
Sau khi nhắm cẩn thận, dây cung buông lỏng, mũi tên vụt bay ra ngoài, ngay sau đó, nương theo một tiếng vang trầm, toàn bộ thân và ngọn mũi tên đã đi trúng đích!
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca