TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 122: Phí Công Vô Ích

Chỉ niệm lên hai chữ "Truyền Hoán", uy lực của chú này lập tức lan truyền theo âm điệu, nhưng không có chuyện gì xảy ra.

Tình huống đó đã được Chu Tự phần nào đoán trước được.

Việc này giống như câu chân ngôn “Thao Khống Khô Lâu Binh”, nếu hắn chỉ nói “Thao Khống” thì sẽ xảy ra điều tương tự.

Bởi vì để “thao khống” hắn cần một sự kết hợp từ ngữ cụ thể và có tính định hướng hơn.

Vì vậy, riêng “thao khống” không có tác dụng mà phải là một sự kết hợp rõ ràng như “Thao Khống Khô Lâu Binh” mới phát huy hiệu lực một cách suôn sẻ.

Do vậy, Chu Tự dự đoán rằng chân ngôn “Truyền Hoán” này rất có thể cũng có điều kiện tiên quyết tương tự.

Nghĩ tới đây, sau một lần thử nghiệm đơn giản, Chu Tự lại lên tiếng…

“Truyền Hoán Khô Lâu Binh!”

Vào lúc đó, khi sức mạnh của câu chân ngôn lan rộng, khô lâu binh đứng trước mặt Chu Tự cuối cùng cũng bình tĩnh ngẩng đầu lên, rồi... không còn gì nữa xảy ra tiếp theo…

Ngay lúc Chu Tự đang bối rối, đang thắc mắc mình làm chưa tốt ở điểm nào và có vấn đề ở đâu thì một âm thanh “tách, cạch, cạch, cạch” từ xa truyền đến.

Chu Tự rất quen thuộc với âm thanh kiểu này.

Hắn vô thức ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, ngay lúc đó, hắn nhìn thấy một lượng lớn khô lâu binh đang tụ tập từ tứ phương tám hướng.

Chỉ trong chốc lát, một lượng lớn khô lâu binh đã tụ tập trước mặt hắn! Và ngày càng có thêm nhiều khô lâu binh lần lượt đến.

Cái thế trận bùng nổ này trực tiếp báo động toàn bộ doanh trại Hắc Nguyệt, khiến tất cả mọi người vội vàng cầm vũ khí trong tay chạy tới, tưởng rằng đã xảy ra chuyện.

Dù sao thì khi thủ lĩnh của họ thử nghiệm những khô lâu binh trước đây, không có xảy ra chuyện lạ như thế này.

- Thủ lĩnh! Đã xảy ra chuyện gì vậy?!

Nhìn thấy các thành viên bộ tộc do Chu Trọng Sơn và Lý Sách đứng đầu rõ ràng đang vô cùng căng thẳng, Chu Tự lúc đó bị “bao vây” bởi mấy chục bộ xương, cảm thấy xấu hổ.

Lúc ấy chỉ nghe thấy một tiếng ho khan nặng nề.

- Ừ-huh! Không có gì đâu. Ta chỉ đang kiểm tra sức mạnh của câu chân ngôn mà thôi và vô tình không thể kiểm soát tốt sức mạnh của mình.

Nghe thấy vậy Chu Trọng Sơn và những người khác lập tức thở phào nhẹ nhõm, những người vội vã chạy tới sau đó cũng không hề cảm thấy khó chịu chút nào.

Ngược lại bọn họ càng nhìn Chu Tự với ánh mắt kính trọng hơn, bao gồm cả Chu Trọng Sơn và Lý Sách!

- Chúc mừng thủ lĩnh, uy lực chân ngôn đã trở nên mạnh hơn! Vừa rồi ngay cả khô lâu binh vốn được đóng quân ở bên ngoài doanh trại cũng nhanh chóng quay trở về!

Lời nói của Lý Sách khiến Chu Tự lúc đó đang xấu hổ lộ ra vẻ sửng sốt.

- Chờ một chút, Lý Sách, ngươi nói lúc đó ngay cả khô lâu binh bên ngoài doanh trại cũng gấp gáp quay trở về.

- Đúng vậy.

Lý Sách không cần suy nghĩ liền gật đầu, bởi vì khi hắn chạy tới cũng đã quan sát tình hình nên hắn rất chắc chắn về điều này.

Sau khi Chu Tự xác nhận điểm này, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng.

Nếu chỉ đơn giản để những khô lâu binh tụ tập xung quanh mình, thì trong trạng thái ra mệnh lệnh “Thao Khống Khô Lâu Binh” cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự.

Từ quan điểm ấy, tác dụng của “Thao Khống Khô Lâu Binh” rõ ràng là bao trùm lên “Truyền Hoán Khô Lâu binh.”

Nhưng lời nói của Lý Sách đã cung cấp cho hắn một tin tức mới, chính là phạm vi!

Nói một cách đơn giản, “Thao Khống Khô Lâu Binh” chỉ có thể điều khiển các bộ xương trong một phạm vi nhất định.

Ví dụ điển hình nhất là trận chiến với Lý Sách và bộ tộc của hắn, để điều khiển nhóm khô lâu binh được thả khắp khu rừng đen, Chu Tự vừa phải chạy khắp khu rừng, vừa thi triển chân ngôn.

Nhưng theo quan điểm hiện tại, thì “Truyền Hoán Khô Lâu binh” rõ ràng có phạm vi bao phủ lớn hơn nhiều so với “Thao Khống Khô Lâu Binh” .

Nếu hồi đó khi chiến đấu với Lý Sách mà hắn thành thạo “Truyền Hoán Khô Lâu Binh”, thì với cục diện lúc đó hắn có thể trực tiếp sử dụng câu chân ngôn “Truyền Hoán Khô Lâu Binh” để triệu tập tất cả khô lâu binh trong toàn bộ khu vực rừng đen, sau đó sử dụng “Thao Khống Khô Lâu Binh” để điều khiển chúng.

Bằng cách này, toàn bộ nhịp độ chiến đấu có thể được cải thiện đáng kể.

Sau một hồi nghiên cứu nghiêm túc, Chu Tự đang mỉm cười rạng rỡ vì đã thu hoạch được điều gì đó.

Đây là một khám phá tuyệt vời có thể cải thiện nhịp độ chiến đấu và làm phong phú thêm chiến thuật của hắn!

Phát hiện đó khiến Chu Tự lười biếng quan tâm tới những chuyện khác, lao thẳng vào thử nghiệm phạm vi triệu hồi.

Vẫn là câu nói đó, trong thời đại này không có công cụ đo lường chính xác nào và đối với việc đo khoảng cách cũng như thế.

Vì vậy, khi miêu tả khoảng cách, họ thường dùng thời gian.

Ví dụ, phải mất nửa ngày để đi từ doanh trại Hắc Nguyệt đến doanh trại Diêm Hồ.

Trước khi xuyên không tới đây, hắn xuất phát điểm từ việc muốn rèn luyện thể chất, đồng thời tăng cường ngưỡng chịu đựng của cơ thể nên rất thích đi bộ.

Trừ khi có việc gì khẩn cấp, còn không khi đến những nơi có thể tới trong vòng ba mươi phút hắn thường thích đi bộ.

Nhờ vậy, trong khoảng thời gian bình thường không đến ba mươi phút, Chu Tự về cơ bản có thể chắc chắn rằng mình có thể đi bộ gần ba km rưỡi mà không mang theo bất cứ thứ gì, thu dọn đồ đạc nhẹ nhàng và đi lại bình thường.

Tính toán dựa trên khoảng cách này, sau nhiều lần kiểm tra, Chu Tự đã hoàn toàn xác định được phạm vi bao phủ tối đa của “Triệu Hoán Khô Lâu Binh” là một vòng tròn lấy chính mình làm trung tâm với bán kính 1,5 km.

Trong quá trình đó, Chu Tự nảy ra một ý tưởng, đó là vì hắn có thể cảm nhận được sức mạnh của câu chân ngôn, liệu hắn có thể tăng cường độ và tác dụng của câu chân ngôn bằng cách tăng công suất phát ra không?

Chẳng hạn như phát lệnh “Truyền Hoán Khô Lâu Binh”.

Trong điều kiện sử dụng bình thường, phạm vi bao phủ là bán kính 1,5 km, nhưng nếu cải thiện sức mạnh của câu chân ngôn, liệu có thể tăng diện tích bán kính này lên hai km hay thậm chí ba km không?

“Phù!”

Với ý tưởng này trong đầu, Chu Tự sau nhiều lần thử bèn thở ra một hơi dài.

“Có vẻ như nó không có tác dụng, ít nhất là không phải bây giờ. Có thể là mình chưa tìm ra cách kiểm soát cường độ sức mạnh của đầu vào chân ngôn, hoặc có thể là lúc đầu nó vốn không được thực hiện theo cách như vậy.”

“Có cảm giác như sự kết hợp của những câu chân ngôn này giống như một trình tự đã được lập trình sẵn. Sau khi khởi động, nó sẽ tiêu tốn một lượng năng lượng cố định và sau đó tạo ra hiệu ứng cố định. Hiện tại, mình không có cách nào để điều chỉnh cường độ của năng lượng đầu ra.”

Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình, trải qua cuộc kiểm tra vừa rồi, sức mạnh của câu chân ngôn đã tiêu hao Chu Tự không ít, hắn hiện giờ có chút mệt mỏi.

Sau đó nhìn về phía đám đông khô lâu binh ở trước mặt, Chu Tự đột nhiên ý thức được vấn đề, thở ra một hơi khí lạnh.

“Đợi một chút, khi mình truyền lệnh “Truyền Hoán Khô Lâu Binh” cũng là đã triệu tập tất cả bộ xương xung quanh doanh trại tới. Điều đó không có nghĩa là “Khô Lâu Đại Trận” ban đầu được bố trí bên ngoài doanh trại Hắc Nguyệt giờ đã hoàn toàn vô ích sao? Lại phải bố trí lần nữa ư?!”

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khangaca