- Thủ lĩnh!
- Chà, cây trồng được mang từ doanh trại Hoang Sơn tới có thể trồng được ở doanh trại Hắc Nguyệt không?
Sau khi ra hiệu ngắn gọn cho Triệu Canh từ bỏ phép lịch sự, Chu Tự đi thẳng vào vấn đề và nêu rõ lý do đến thăm.
- Thủ lĩnh, xin hãy yên tâm. Đánh giá từ tình hình hiện tại, những cây trồng này đang phát triển tốt hơn sau khi đến đây!
Triệu Canh không khỏi cảm thấy có chút kích động.
Quất sinh Hoài Nam tắc vi quất, sinh vu Hoài Bắc tắc vi chỉ. (1)
(1)Cây quýt sinh trưởng ở Hoài Nam chính là quýt, sinh trưởng ở Hoài Bắc lại biến thành cây chỉ, hình trạng lá của chúng thì tương tự, nhưng vị của trái lại khác nhau. Nguyên nhân là vì đâu? Ấy là do bởi thuỷ thổ khác nhau mà ra.
Mặc dù bản thân môi trường miền núi không thích hợp cho việc trồng trọt nhưng những loại cây trồng này trước đây đã được trồng ở đó và đã thích nghi với thổ nhưỡng ở đấy.
Khi chuyển chúng đến doanh trại Hắc Nguyệt, môi trường sinh trưởng đột nhiên thay đổi quá nhiều, nếu nó không thể phát triển hoặc không thích nghi với khí hậu và thổ nhưỡng thì sao? Đây là vấn đề mà trước đây Chu Tự đã lo lắng.
Bây giờ có vẻ như hắn đã lo lắng quá nhiều rồi.
Nghĩ kỹ, hắn vẫn có chút tự tin về việc trồng trọt và tích lũy phân bón trên chính mảnh đất của mình.
Theo những gì Triệu Canh vừa báo cáo, hắn hoàn toàn có thể khẳng định rằng đất ở doanh trại Hắc Nguyệt của họ quả thực tốt hơn ở doanh trại Hoang Sơn.
Nhận được câu trả lời tốt lành, Chu Tự như được thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng họ đã bắt đầu thành công kỷ nguyên nông nghiệp của bộ tộc!
So với canh tác bên nông nghiệp tương đối thuận lợi, số gà rừng mang về nuôi chỉ ở mức trung bình.
Như tất cả mọi người đều biết, tại doanh trại Hoang Sơn, Chu Tự đã trực tiếp lựa chọn cắt tỉa lông gà rừng, sau đó dựng hàng rào trong rừng và nuôi thả rông.
Nhưng tại doanh trại Hắc Nguyệt bên này điều đó là không thể.
Không phải là trong doanh trại Hắc Nguyệt của họ không có nhiều không gian, mà là không có nơi trú ẩn dày đặc như ở khu rừng núi cho gà rừng trú ẩn.
Nói một cách đơn giản, ở một khu vực đồng bằng như thế này, chim săn mồi thỉnh thoảng sẽ bay qua trên bầu trời.
Những loài động vật yếu đuối như gà rừng, thỏ, nếu không có nơi trú ẩn để chúng ẩn nấp và trốn tránh, thì việc bị chim ăn thịt trên trời nhắm đến sẽ rất nhanh biến “trang trại gà” của bọn hắn trở thành “căn tin” cho những kẻ ăn thịt trên trời.
Nếu muốn tránh điều này, họ chỉ còn một cách, đó là xây chuồng gà.
Nhưng Chu Tự hiện tại chưa có ý nghĩ như thế.
Nếu đã như vậy thì chỉ có thể thay đổi suy nghĩ của mình, tức là cung cấp môi trường sinh sản phù hợp hơn cho gà rừng.
Thích hợp nhất trong số đó chắc chắn là ở doanh trại Hoang Sơn.
Nhưng điểm bất lợi của doanh trại Hoang Sơn là quá xa so với ba trại còn lại, nói cách khác, ở giai đoạn hiện giờ, nếu toàn bộ gà rừng được nuôi trong doanh trại Hoang Sơn thì ba trại còn lại sẽ rất khó để có được nguồn cung cấp thịt gà.
Và nếu bỏ qua tình hình ở doanh trại Hoang Sơn thì cả doanh trại Hắc Nguyệt và Thảo Nguyên doanh địa đều không được. Cho nên nơi phù hợp nhất lúc này là khu rừng đen ở doanh trại Diêm Hồ.
Bản thân doanh trại Diêm Hồ là một trang trại chức năng và Chu Tự không ngại bổ sung thêm một số công năng cho doanh trại Diêm Hồ.
Nghĩ đến đây, Chu Tự nhanh chóng cân nhắc vấn đề trong đầu.
Trong rừng đen có rất nhiều côn trùng, gà rừng có thể tự do săn bắt, bên cạnh đó vẫn sẽ cho chúng ăn thêm.
Ở doanh trại Hoang Sơn, những con gà rừng này được nuôi chủ yếu bằng hạt giống cỏ.
Và những loại hạt giống cỏ đó có thể nói là có ở khắp núi non đồng bằng. Sau khi hái về, họ chỉ việc phơi khô là đã biến thành thức ăn cho gà rồi.
Mặc dù Chu Tự không biết hạt giống cỏ đó là gì nhưng Vương Lục Xung đã trồng thành công nên không có vấn đề gì lớn.
Trong khoảng thời gian đó, Triệu Canh đã kiểm tra ở gần doanh trại và xác nhận doanh trại Hắc Nguyệt cũng có loại đó và số lượng cũng không ít.
Là một chuyên gia nông nghiệp, Triệu Canh biết nhiều hơn là chỉ trồng trọt. Đừng quên, chăn nuôi cũng là một phần của nông nghiệp.
Vì vậy, Triệu Canh cũng rất quen thuộc với một số vấn đề liên quan đến chăn nuôi gà rừng.
Thức ăn cho gà cũng có thể lấy được ở doanh trại Hắc Nguyệt, đây chắc chắn là một tin tốt cho Chu Tự và những người khác.
Bằng cách này, họ không phải vất vả vận chuyển thức ăn cho gà từ doanh trại Hoang Sơn đến.
Xét cho cùng, việc thường xuyên vận chuyển thức ăn cho gà từ doanh trại Hoang Sơn bản thân nó đã là một công việc tốn nhiều công sức. Điều quan trọng nhất là nó sẽ tiêu hao năng lực vận chuyển quan trọng.
Lúc này, nhu cầu về trúc của Chu Tự rất cao, nói một cách đơn giản, khi đội vận chuyển đến được doanh trại Hoang Sơn, họ không cần quan tâm đến bất cứ thứ gì khác, chỉ cần chất đầy trúc về là được.
Theo tiền đề ấy, việc phân tán năng lực vận chuyển để vận chuyển những thứ khác vô hình chung sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển và xây dựng trại của họ.
Khi đến gần Bộ Nông nghiệp, Chu Tự nhanh chóng nói về việc xây dựng một trang trại gà ở khu vực rừng đen của doanh trại Diêm Hồ.
Vì lý do này, Bộ Nông nghiệp cũng cần phải bố trí một số nhân sự đóng quân thường trực tại doanh trại Diêm Hồ và thành lập một chi nhánh nông nghiệp ở đó.
Đối với việc ấy, Chu Tự cũng nhờ bộ phận thiết bị hỗ trợ công việc, khẩn trương làm một loạt hàng rào.
Số lượng gà rừng bọn họ mang về từ doanh trại Hoang Sơn lần này chỉ khoảng ba mươi con, nếu thu nhỏ hàng rào ban đầu sẽ không thành vấn đề.
Một khi ba mươi con gà rừng này cho ra đời thêm gà con và số lượng tăng lên thì sẽ không kịp mở rộng quy mô.
Bộ Nông nghiệp nhanh chóng thu xếp đến doanh trại Diêm Hồ với ba mươi con gà rừng và vài xe chở hàng rào đã hoàn thiện.
Khoảng cách giữa hai doanh trại tương đối gần. Có xe gỗ để nâng cao hiệu quả vận chuyển và về cơ bản chỉ trong nửa ngày là đã có thể đến được.
Ngay khi nhân viên vừa đến đó, chi nhánh nông nghiệp ở doanh trại Diêm Hồ cũng đã được thành lập.
Cùng lúc ấy, tại doanh trại Hắc Nguyệt, tất cả các bộ phận đều đang hoạt động với tốc độ cao.
Một lúc sau, Chu Tự nhân cơ hội, cuối cùng cũng đọc hết bảng thuộc tính của năm mươi thành viên mới mà hắn mang về.
Thật tiếc làm sao khi tất cả vẫn là Nhị Tinh Quân Đoàn!
Kết quả có hơi hụt hẫng một chút, nhưng xét về tài năng, chỉ cần phát hiện ra một Triệu Canh đã là một món lợi khổng lồ rồi.
Nhưng Chu Tự thực sự không ngờ rằng những người còn lại đều là Nhị Tinh Quân Đoàn.
Tâm trạng của hắn không khỏi có phần u sầu.
Ngay lúc ấy, hắn thật sự không biết là do trước đây mình quá may mắn hay do Vương Lục Xung thật sự xui xẻo.
Sau đó hắn lại đi nghỉ ngơi cho đến khi sức mạnh chân ngôn đã bị hắn tiêu thụ hoàn toàn được phục hồi, tâm trạng cũng vui lên và nghiên cứu câu chân ngôn mà trước đó hắn đã nhận được từ Vương Lục Xung.
Không có cách nào, việc nghiên cứu chân ngôn và thử nghiệm nó cũng rất tiêu hao năng lượng.
Theo Chu Tự, điều quan trọng hơn là phải kiểm tra bảng thuộc tính thành viên mới trước để xem có tìm được nhân tài nào không.
Về phần câu chân ngôn…
Một mặt, dù sao thì hắn cũng đã hấp thụ rồi, không thể mất đi được, thế nên tạm cất nó đi một thời gian cũng không sao.
Mặt khác, những câu chân ngôn của Vương Lục Xung đều tương đối rải rác, hắn đại thể nhìn một lượt, có điều không đọc ra được gì mới. Hơn nữa, hắn còn có những việc ưu tiên làm trước, ngày nào cũng bận rộn đến mức không có thời gian rảnh rỗi để đi nghiên cứu.
Mãi đến hôm nay trạng thái mới bình phục, đồng thời có chút thời gian rảnh rỗi, cho nên tôi mới tìm một chỗ ngồi xuống và bắt đầu nghiên cứu chân ngôn.
…
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca