Trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tưởng, người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc tỉnh táo.
Đứng trên góc nhìn của Thượng Đế, bất kỳ người ngẫu nhiên nào cũng có thể đặt ra một vài câu.
Nhưng khi vào game, thực sự không thể nhìn thấy nhiều khía cạnh của sự việc, trong trường hợp này, muốn biểu diễn như thế này thì phải có cái nhìn tổng thể và tư duy logic hoàn thiện.
Từ khi cấp bậc trí lực được thăng lên ba sao, Chu Tự thực sự cảm nhận được suy nghĩ của mình trở nên rõ ràng hơn, đầu óc cũng nhanh nhạy hơn.
Trong khoảng thời gian ngắn mà người khác thậm chí không có thời gian để nghĩ về điều đó, tâm trí hắn có thể đã nghĩ xong về điều đó.
Điều này cũng đúng vào thời điểm này.
Một trận chiến vừa mới kết thúc, trong lòng Diệp Kinh Hồng có quá nhiều việc phải làm, trong lúc nhất thời nhìn doanh trại hỗn loạn không biết nên bắt đầu từ đâu mới được.
Là Chu Tự đã sớm sắp xếp lại suy nghĩ của mình, dùng vài câu nói sắp xếp toàn bộ mọi chuyện xong, sau đó tạm thời giao nhiệm vụ quản lý doanh trại cho Lý Sách, lúc này mới có thể theo Diệp Kinh Hồng và Chu Trọng Sơn đến đây.
Câu trả lời hiện tại cũng không ngoại lệ.
Ngay cả trước khi xác nhận liệu con mãnh thú có còn ở trong bẫy hay không, hắn đã xem xét tất cả các khả năng có thể xảy ra trong đầu.
Trong khi ngạc nhiên trước sự chu đáo của thủ lĩnh, Diệp Kinh Hồng và Chu Trọng Sơn đã làm theo mong muốn của Chu Tự, sắp xếp thi thể của Linh Cẩu Nhân ngay ngắn rồi.
Nhìn thoáng qua, cảm giác trực quan hơn nhiều.
- Linh Cẩu Nhân này lớn hơn nhiều so với những con khác.
- Thủ lĩnh, ý ngươi là…
- Chỉ e nó là Nữ Vương Linh Cẩu của tộc đàn kia.
Mặc dù là Linh Cẩu Nhân nhưng vẫn có thể nhìn thấy một số đặc điểm giới tính trên cơ thể nó.
Trước khi Chu Tự xuyên qua, đôi khi quá lười chơi game, hắn chỉ thích nằm ỳ trên ghế sofa xem phim tài liệu mỗi ngày, mà vừa nghĩ tới chương trình có bốn chữ “thế giới động vật” cấp quốc gia trên ti vi kia thì nhạc nền BGM đã vang lên trong đầu, có rất ít người chưa từng xem qua.
Qua những bộ phim tài liệu này, Chu Tự cũng tích lũy được một số kiến thức liên quan.
Bằng cách thay thế hệ thống quần thể đàn Linh Cẩu vào đám Linh Cẩu Nhân này, Chu Tự nhận thấy nhiều chỗ đã có thể hiểu được.
Ví dụ, loài Linh Cẩu là một xã hội mẫu hệ, dường như loài Linh Cẩu Nhân cũng vậy.
Con Linh Cẩu cái lớn hơn Linh Cẩu đực mà Linh Cẩu Nhân cũng vậy.
Sau khi so sánh và phân tích đủ loại thông tin, Chu Tự có đủ lý do để nghi ngờ thi thể trước mặt chính là Nữ Vương Linh Cẩu!
Bằng cách này, việc tất cả những con Linh Cẩu Nhân bỏ chạy giữa cuộc chiến là hoàn toàn hợp lý.
Vì Nữ Vương Linh Cẩu chết nên cả nhóm rơi vào tình thế "bầy chó không con đầu đàn".
Bản thân Linh Cẩu Nhân không phải là một chủng tộc đặc biệt đoàn kết để duy trì và hoạt động ổn định, chúng phải nhanh chóng bầu ra một Nữ Vương mới.
Trước khi Nữ Vương Linh Cẩu mới ra đời, bộ tộc Linh Cẩu Nhân hẳn là sẽ yên ắng hơn chút
- Gọi vài người tới và khiêng xác này về doanh trại, đừng xử lý vội, cứ giữ nguyên như vậy.
Con Linh Cẩu Nhân cái có hình thể lớn hơn, mà con Nữ Vương Linh Cẩu lại còn là con lớn nhất trong đám Linh Cẩu Nhân cái, theo logic suy luận này, Nữ Vương Linh Cẩu trước mặt nói thẳng ra là con mạnh nhất trong bộ tộc Linh Cẩu Nhân trước đây.
Giờ đây, con mạnh nhất này đã trở thành chiến lợi phẩm miễn phí của hắn.
Nghĩ đến việc lát nữa làm thành khô lâu Linh Cẩu Nhân, sức chiến đấu của bộ xương Linh Cẩu Nhân này hẳn phải mạnh hơn bộ xương Linh Cẩu Nhân bình thường.
Đương nhiên hiện tại vẫn chưa thể xử lý thi thể này được, giữ lại vẫn còn chỗ cần dùng đến.
Điều quan trọng nhất trước mắt là xác nhận tình hình của con mãnh thú trước.
Nghĩ đến đây, sau khi sắp xếp đơn giản cho Nữ Vương Linh Cẩu, đám người Chu Tự lại lần nữa men theo vết máu và dấu chân.
Suy nghĩ của Chu Tự rất đơn giản, chính là đi theo dấu vết máu truy đuổi xa đến hai cây số, nếu không bắt được nó thì sẽ quay về nhà.
Đo khoảng cách bằng bước chân, hắn thầm tính toán khoảng cách trong lòng.
Đi được khoảng một cây số, đám người Chu Tự dừng lại khi nhìn đám cỏ ngã rạp trước mặt.
Không cần phải nói, thân thể khổng lồ của con mãnh thú lúc này đang nằm ở đó.
Đây là lần đầu tiên Chu Tự nhìn thấy con mãnh thú lớn hơn so với con quái vật nhện mà bọn họ săn được hồi đó.
Nhờ những hố bẫy bên ngoài doanh trại, đào lên với tiền đề là có thể bẫy và giết Bán Nhân Mã nên mỗi cái hố bẫy đều có kích thước khá sâu, nếu không thì khó mà khiến tên to lớn này trúng chiêu được.
Trên cơ thể vạm vỡ của đối phương bị những chiếc cọc gỗ trong hố bẫy của bọn họ khoét ra một vết thương chảy nhiều máu, lúc này màu sắc vốn dĩ của bộ lông nguyên bản đã không còn nhìn ra nữa.
Ngoại hình trông giống sư tử, cũng có chút giống hổ, dù sao thì cũng thuộc loại động vật họ nhà mèo cỡ lớn.
Lúc này con mãnh thú có thể giết chết Nữ Vương Linh Cẩu trong thời gian ngắn này đang nhắm mắt nằm trên bãi cỏ trước mặt, không cử động trong một thời gian dài.
“Không phải chết vì mất máu nhiều quá đó chứ?”
Trong đầu hiện lên ý nghĩ này, Chu Tự vì cẩn thận mà trực tiếp mở ra “Động Sát chi Nhãn” để quan sát.
Trong quá trình quan sát này, Chu Tự nhanh chóng có những phát hiện mới.
“Bụng còn cử động sao? Vẫn còn sống? Không, không giống kiểu hơi thở lúc còn sống mà giống như có thứ gì đó trong bụng nó vậy!”
Nghĩ đến đây, nhịp tim của Chu Tự đập nhanh hơn, nhưng hắn vẫn giữ bình tĩnh, trước khi kích hoạt câu chân ngôn đã lôi ra một bộ khô lâu để kiểm tra.
Sau khi thăm dò, thấy con thú không có phản ứng gì, đám người Chu Tự chậm rãi bước tới, thận trọng đưa tay ra để cảm nhận hơi thở và nhịp đập trên cổ nó…
- Chết rồi.
Sau khi đi đến kết luận này, Chu Tự thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù con mãnh thú này cũng là kẻ thù của loài Linh Cẩu Nhân, nhưng dù sao cũng là một con dã thú, có thông minh tới đâu cũng chưa chắc có thể giao tiếp với bọn họ một cách bình thường chứ đừng nói đến việc chung sống hòa bình, cùng chống lại kẻ thù được.
Nhìn từ góc độ này, cái chết của con mãnh thú này không phải là điều xấu đối với bọn họ.
- Mau nhìn vào bụng nó! Nếu ta đoán đúng thì rất có thể nó đang mang thai!
Lúc này, bọn họ không cách nào biết được đứa nhở trong bụng con mãnh thú này đã đủ tháng sinh ra được hay chưa?
Thực tế thì dù không đến ngày sinh ra nhưng nếu để yên thì đàn con sẽ chết trong bụng.
Theo hắn thấy, chi bằng mổ bụng lấy ra xem thử.
Để Chu Trọng Sơn dùng cây Nguyệt Nha Kích trong tay mổ bụng con mãnh thú, Chu Tự đứng ở bên cạnh cả người đầy máu lấy ra một thứ tựa như thú non từ trong bụng mãnh thú kia ra.
Lúc này, thú non vẫn chưa mở mắt, cơ thể được bao phủ bởi lớp lông tơ mịn màu trắng xám, màng nhầy che miệng và mũi của nó bị rách ra, ngay khi hít thở không khí, nó đã lật tức kêu lên mấy tiếng “gừ gừ gừ”…
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca