TRUYỆN FULL

[Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Chương 135: Múa Nguyệt Nha Kích

Thứ tự xử lý dây leo vốn không khó, dưới sự căn dặn của hắn thì tin chắc rằng bộ trang bị có thể làm tốt, chỉ là cần tốn một chút thời gian. Trong khoảng thời gian này đương nhiên Chu Tự sẽ không dừng lâu ở đây, sau khi bộ rèn đúc ở phía bên kia mài xong lô Nguyệt Nha Kích đầu tiên thì cũng đến lúc hắn gọi mười lăm binh sĩ kia qua để bắt đầu tiến hành huấn luyện vũ trang, mà cách làm này không cần hỏi cũng biết sẽ làm giảm hiệu suất khai thác quặng đồng của khu khai thác quặng.

Đối với tình huống này, Chu Tự điều chỉnh bằng cách trực tiếp điều một bộ phận những người đào mỏ bên mỏ than qua để đào quặng đồng. Công việc khai thác trường kỳ bên mỏ than cho phép bọn họ tích góp được một lượng hàng tồn nhất đinh từ trước, cho dù giảm đi hiệu suất khai thác của mỏ than trong một thời gian ngắn thì bọn hắn vẫn có than để sử dụng mà không có bị ảnh hưởng bởi bất kỳ tác động nào. Dưới sự điều động của Chu Tự, mười lăm binh sĩ nhanh chóng tập hợp ở bên ngoài doanh trại Hắc Nguyệt, ngay khi vũ khí mới được phát xuống đến tay thì các binh sĩ mới thật sự cảm nhận được rằng vũ khí mới này nặng hơn rất nhiều so với những món mà bọn hắn đã được sử dụng trước đó như rìu đá và cốt mâu.

Trong khoảng thời gian này với tư cách là giáo quan trưởng của buổi huấn luyện vũ trang thì ba ngày trước khi buổi huấn luyện bắt đầu, Chu Tự đã tìm Chu Trọng Sơn đến để nói về vấn đề vũ khí mới, luận về việc sử dụng vũ khí, khi đối mặt với một vị “Đại Sư Vũ Khí” như Chu Trọng Sơn thì hắn thực sự không có quá nhiều lời để nói cũng chỉ giới thiệu đơn giản về Nguyệt Nha Kích theo nhiều khía cạnh khác nhau.

Lúc đấy, sau khi nghe qua lời giới thiệu của Chu Tự thì Chu Trọng Sơn bắt đầu vùi đầu nghiên cứu đối với Nguyệt Nha Kích, có lẽ là do thiên phú tự nhiên mà bản thân Chu Trọng Sơn với một tư cách là một “Đại Sư Vũ Khí” luôn cảm thấy hứng thú đối với mọi loại vũ khí. Dưới sự thôi thúc của thiên phú và hứng thú, trong vòng ba ngày Chu Trọng Sơn đã nắm được đại khái cách sử dụng Nguyệt Nha Kích thông qua việc khoa tay múa chân của bản thân, hiện tại nếu nói hắn đã sử dụng Nguyệt Nha Kích một cách điêu luyện, xuất thần nhập hóa thì vẫn chưa đạt được đến trình độ này, thiên phú của hắn cho dù có thần kỳ mức nào thì cũng chưa thần kỳ đến mức này.

Nhưng giữa những cái giơ tay đá chân khi Chu Trọng Sơn giữ Nguyệt Nha Kích trong tay đã không còn thấy được nửa phần dáng vẻ như người mới nữa, theo Chu Tự thì nếu để hắn đi dạy những binh sĩ mới trong bô tộc thì vẫn dư sức. Cái này không giống với rìu đá hay cốt mâu, hai thứ này có thể cầm riêng lẻ, đối với bọn hắn mà nói thì có thể đơn giản hóa phương thức công kích làm hai loại cái trước là đâm, cái sau là chém..

Nhưng Nguyệt Nha Kích không giống vậy, loại vũ khí này là sự kết hợp đặc tính của hai loại vũ khí trên, thậm chí còn tạo ra nhiều cách đánh phong phú hơn. Đối với những binh sĩ thường mà nói nếu muốn nắm bắt và sử dụng linh hoạt thì sẽ phải tốn không ít công sức.

Sau khi phân chia xong Nguyệt Nha Kích, buổi huấn luyện đầu tiên Chu Tự đến trước để quan sát, Chu Trọng Sơn đứng ngay đằng trước của đội ngũ rồi múa Nguyệt Nha Kích, hắn quơ một cách mạnh mẽ để binh sĩ ở dưới học theo.

Nhưng đối với những binh sĩ bình thường mà nói thì loại tình huống này chính là một đại thần đang trực tiếp phô diễn kỹ năng sau đó các học đồ ở dưới học theo y hệt, bọn hắn biết phải làm sao đây, làm không được! Chu Trọng Sơn quơ quá nhanh quá lưu loát và uy mãnh rồi với để những binh sĩ ở dưới làm một bài động tác y hệt, nhưng đây dường như đang bắt chước theo, từng người một cứ như ngay cả tứ chi cũng không thỏa hiệp theo vậy.

Nhìn một đám múa loạn ngay trước mắt, Chu Trọng Sơn liền đau đầu gãi gãi sau đầu mình, trong lúc nhất thời cũng không biết tại sao mọi người làm không được, còn Chu Tư đang đứng ở phía xa kia thì đầu đày vạch đen. Lúc này hắn đã ý thức được vấn đề mà trước giờ bản thân xem nhẹ đó là người có thể sử dụng được vũ khí không đồng nghĩa cũng có thể dạy được người khác sử dụng, đối mặt với các loại vũ khí khác nhau thậm chí là loại vũ khí mà mình chưa thấy qua nhưng nguyên nhân khiến Chu Trọng Sơn có thể nhanh chóng lên tay nói trắng ra chính là nhờ thiên phú dị biệt của bản thân, nhưng loại thiên phú này lại không dùng được trong lúc dạy người khác! Lúc trước tuy hắn có huấn luyện sơ qua rìu đá và cốt mâu đối với các binh sĩ, nhưng giống như những gì đã nói trước đó, cách thức công kích của hai loại vũ khí này thì đơn giản cho nên khi Chu Trọng Sơn dạy cũng dễ dàng hơn mà những binh sĩ thường cũng có thể theo kịp.

Mà hiện tại, thế công kích của Nguyệt Nha Kích trở nên phức tạp hơn nếu Chu Trọng Sơn vẫn thực hiện theo cảm nhận của bản thân giống như cũ mà các binh sĩ bình thường ở dưới vẫn theo kịp hắn thì mới đáng sợ đấy, hiển nhiên Chu Tự lười mà đợi tự bản thân Chu Trọng Sơn ý thức được vấn đề ở đâu vì hiện tại thứ hắn cần là hiệu suất, lấy đâu ra thời gian cho tên này lãng phí?

Nghĩ đến đây, Chu Tự nhanh chóng vẫy vẫy tay ra hiệu cho Lý Thạch Đầu đang đứng một bên chạy qua đó kêu Chu Trọng Sơn qua đây. Lý Thạch Đầu chạy rất nhanh mà khi Chu Trọng Sơn biết được thủ lĩnh đang tìm mình cũng nhanh chóng chạy qua.

- Thủ lĩnh, ngài tìm ta có chuyện gì sao?

Đối với việc này, Chu Tự cũng không vòng vo mà trực tiếp nói…

- Trọng Sơn, cách dạy này của ngươi là không đúng, đối với bon họ mà nói thì cái này rất khó, ngươi phải dạy bọn họ từng chút một.

- …

Sau khi nghe lời này, Chu Trọng Sơn liền rơi vào trầm mặc, hắn rất muốn nói thực ra bản thân hắn đã cố ý lựa những thế đơn giản để dạy bọn họ rồi, chút thông minh này hắn vẫn có mà, chỉ là hắn không nghĩ đến cái thế đơn giản trong mắt hắn vẫn chưa đủ đơn giản... nhìn thấy Chu Trọng Sơn trầm mặc, tên này thật sự không phải một người giỏi che giấu suy nghĩ của mình, toàn bộ cơ bản đều thể hiện trên mặt và điều này khiến ngữ khí của Chu Tự có thêm vài phần bất lực...

- Trọng Sơn, đối với ngươi mà nói đây là việc rất đơn giản nhưng đối với bọn họ mà nói thì chưa chắc, theo ta nghĩ thì người có thể để bọ họ theo ngươi luyệ các động tác đâm thẳng và chém trước, đợi luyện được một thời gian khi bọn họ đã thích ứng thành thạo rồi hãy dạy bọn họ nối hai động tác chém và đâm thẳng lại với nhau.

- Ta hiểu rồi.

Chu Trọng Sơn gật gật đầu biểu thị bản thân đã hiểu. Trước mắt thì Chu Tự không có ý định để Chu Trọng Sơn dạy quá nhiều thứ cho mười lăm binh sĩ kia, đâm thẳng rồi chém, chém rồi đâm thẳng sau đó phối hợp các vị trí góc độ khác nhau, học rồi thực hành luôn. Binh sĩ bình thường đến cuối cùng vẫn là binh sĩ bình thường, trong mắt Chu Tự thì năng lực của bọn họ là có hạn, có thể học được hai thế này và luyện tập nhuần nhuyễn là được. Nếu mình dạy bọn họ quá nhiều thì có lúc bọn sẽ càng luyện càng loạn, đừng để đến lúc ngay cả hai thế này cũng không làm được.

Trong quá trình này, Chu Trọng Sơn rất nhanh đã phát hiện ra cho dù chỉ riêng động tác đâm thẳng và chém thì khi những binh sĩ này thực hiện ít nhiều vẫn sẽ xảy ra vấn đề. Nói thẳng ra thì lý do cơ bản là vũ khí đã thay đổi, trọng lượng của vũ khí cũng thay đổi đồng thời trọng tâm của vũ khí cũng đã thay đổi.

Trọng lượng tổng thể của vũ khí làm bằng đồng sẽ tăng lên, đồng thời do gắn thêm lưỡi liềm ở một bên dẫn đến trọng lượng của một bên sẽ nặng hơn kéo theo đó là trọng tâm cũng sẽ bị lệch đi. Sau khi những binh sĩ mới cầm lên chắc chắn sẽ không quen, muốn thích ứng thì nhất định phải có thời gian và đây cũng là lý do chính khiến chân tay bọn họ trở nên không phối hợp khi múa Nguyệt Nha Kích, điều này có nghĩa là họ không nắm bắt được sự thay đổi của trọng tâm.

Trong lúc các binh sĩ đang luyện tập hăng hái thì thời gian cũng âm thầm trôi qua, lúc này ở bên doanh trại Hắc Nguyệt khi đội thi công đã làm việc xong thì tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên trong đầu của Chu Tự…

Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng doanh trại Hắc Nguyệt dưới sự chỉ huy của Chu Tự đã nâng cấp thành công lên thôn trang!

- …

Dịch: Huệ

Biên: Khangaca