Sự ngu xuẩn không ngờ của con gà rừng khiến Chu Tự bật cười.
Đám người Vương Xuyên nhất thời nhịn không được đều cười rộ lên.
Thấy cười cũng đủ rồi, Chu Tự ho khan hai tiếng.
- Dù sao thì cũng là vậy đấy, chỉ cần cắt phần đầu cánh của gà rừng là nó sẽ không thể bay được.
Chu Tự chưa bao giờ làm công việc chăn nuôi gà rừng, nhiều nhất là giúp bà ngoại nuôi vài con gà mái già ở quê.
Tất nhiên, nội dung công việc cụ thể chỉ giới hạn ở việc vứt đồ ăn thừa xuống đất và thế là hết.
Vậy nên sở dĩ Chu Tự biết được kiến thức này cũng giống như lý do trước đây hắn biết một số kiến thức về nuôi thỏ vậy.
Đó là vì trước đây hắn muốn nuôi một con thú cưng, một con có thể bay trên trời, chạy trên mặt đất hoặc bơi dưới nước, nên hắn đã nghiên cứu tất cả những con mà hắn có thể nuôi được.
Gà rừng dù chưa nghiên cứu qua nhưng hắn đã nghiên cứu về vẹt và chim ri.
Sau khi tìm hiểu, hắn cảm thấy nuôi chim quá ồn ào, lại có vấn đề về vụn lông, mà hắn lại còn bị viêm mũi nữa nên đã tự thuyết phục thành công bản thân từ bỏ.
Nhưng trước đó, hắn đã xe qua những kiến thức có liên quan.
Cho nên biết nhiều người nuôi vẹt và chim ri đã chọn cách cắt lông để đảm bảo thú cưng của mình không vô tình bay đi. Tức là cắt bỏ phần lông ở đầu cánh, kết quả là chúng sẽ không thể bay, nhiều nhất chỉ vỗ cánh hai lần trên không trung.
Đồng thời làm như vậy sẽ không gây hại cho vật nuôi.
Bằng cách này, Chu Tự đang nghĩ rằng vì chúng đều thuộc họ chim nên cấu trúc đôi cánh của chúng phải giống nhau.
Loài vẹt, chim ri có khả năng bay khá tốt, sẽ mất khả năng bay sau khi bị cắt lông, còn gà rừng vốn có khả năng bay kém ngay từ đầu sẽ mất khả năng bay sau khi bị cắt bớt lông, vậy thì còn chần chờ gì nữa mà không chăn nuôi thả rông gà rừng?
Thực tế đã chứng minh điều này là đúng.
Đối với đám người Vương Xuyên mà nói, đây quả thật là một phát hiện mới.
Nói thật thì Vương Lục Xung là thủ lĩnh giống như thần thánh trong lòng bọn họ.
Mặc dù hiện tại hắn đã chết, bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phục tùng thủ lĩnh mới để tồn tại, nhưng điều này không ảnh hưởng đến địa vị của Vương Lục Xung trong lòng bọn họ.
Không ai nghĩ rằng những vấn đề mà thủ lĩnh cũ của bọn họ không giải quyết được lại có thể được thủ lĩnh mới giải quyết. Nhưng hiện tại, thực tế đang ở ngay trước mắt mọi người.
Hắn không biết lúc này những thành viên khác trong bộ tộc đang nghĩ gì, nhưng bản thân Vương Xuyên lúc này đang có tâm trạng rất phức tạp.Trong lúc này, Chu Tự không có suy nghĩ nhiều như vậy, sau khi sắp xếp công việc, hắn nhanh chóng chuyển sự chú ý sang hàng rào.
- Vương Xuyên, vừa rồi ngươi bảo trước đó đã từng làm qua hàng rào rồi đứng không?Bây giờ những hàng rào đó còn chứ?
- Còn.
Vương Xuyên vội vàng gật đầu.
Vương Xuyên vừa nói vừa dẫn Chu Tự đến bên ngoài doanh trại, nơi đó có một khu hàng rào, dường như đang định bao vây toàn bộ doanh trại.
Nhìn cảnh này mà Chu Tự cạn lời.
Hắn đại khái có thể đoán được Vương Lục Xung lúc đó đang nghĩ gì.
Hàng rào cũng đã làm rồi, nếu phá đi vậy thì chẳng phải lãng phí thời gian và công sức lao động à?
Không có ý định tháo dỡ, thôi thì vây quanh doanh trại vậy, bao quanh một vòng doanh trại cũng xem như tăng thêm được một chút khả năng phòng thủ của doanh trại rồi.
Từ góc độ không lãng phí thời gian và công sức, đồng thời nâng cao khả năng phòng thủ của doanh trại, những gì hắn làm thực ra không có gì sai.
Nhưng Chu Tự vẫn phải nói, tên này rất thích làm chuyện vô nghĩa.
Trước đừng nói đến loại hàng rào vây quanh mỏng manh kiểu này đúng là có thể tăng khả năng phòng thủ nhưng thật sự chỉ có một chút mà thôi, vậy có thể giúp doanh trại bộ tộc phát triển là tốt rồi.
Phải biết rằng trong giai đoạn đầu, doanh trại bộ tộc phát triển nhanh nhất.
Nói một cách đơn giản, doanh trại của bọn họ có thể phải mở rộng theo thời gian, hoặc thậm chí mở rộng mỗi ngày.
Trong lúc mấu chốt này đi xây hàng rào vây quanh làm cái gì?
Nói trắng ra chẳng phải là đang ảnh hưởng đến việc mở rộng doanh trại à?
Đây chắc chắn là một việc làm ngu xuẩn.
Mang theo tâm trạng câm nín, Chu Tự bước tới dùng tay kiểm tra độ bền của hàng rào. Bản thân hàng rào được làm từ những cành cây được đánh bóng, sau đó được buộc và cố định bằng dây thừng.
Hắn không có gì để nói về việc sử dụng cành cây này, xét theo điều kiện hiện tại, đây thực sự là một lựa chọn phù hợp, thứ mà hắn quan sát chủ yếu là dây buộc.
Như đã đề cập trước đó, nếu muốn dùng dây thừng để cố định những cành cây này và buộc chúng thật chắc chắn thì việc này thực sự đòi hỏi một số kỹ năng, không thể thực hiện một cách tùy tiện.
Một vấn đề phổ biến là không biết buộc rất dễ khiến chỗ buộc bị lỏng ra.
Một khi hàng rào bị lỏng, khoảng cách giữa các cành cây sẽ rộng hơn và có thể dễ dàng bị ngã đổ, những con gà rừng bị mắc kẹt bên trong có thể thoát ra ngoài, đồng thời một số động vật từ bên ngoài cũng có thể xâm nhập và làm hại gà rừng của bọn họ.
- Vương Xuyên, ngươi sắp xếp một số người đến phá đi chỗ hàng rào này.
Nếu bây giờ hắn muốn tiết kiệm công sức, sử dụng những hàng rào làm sẵn này để bao vây trực tiếp, không lâu nữa hắn chắc chắn sẽ phải đối mặt với tình trạng sửa chữa, cải tạo những hàng rào này trên quy mô lớn.
Thay vì để cho nó bị hư nặng, hắn thà bắt đầu tháo dỡ nó ngay bây giờ để tránh một số rắc rối.
Không cần phải nói, đây chính là điểm khác biệt giữa hắn và Vương Lục Xung.
Vương Xuyên có phần không hiểu được yêu cầu của thủ lĩnh mới này, nhưng ở thời đại này, hắn hiển nhiên sẽ không lựa chọn phản kháng mà sẽ ngoan ngoãn nghe theo chỉ thị của thủ lĩnh mới mà sắp xếp mọi chuyện.
Sau đó, Chu Tự không nghi ngờ gì cũng hỏi về một số nguy cơ tiềm ẩn khi nuôi gà ngoài trời có hàng rào. Điều quan trọng nhất chắc chắn là liệu các động vật hoang dã khác xung quanh có đến ăn trộm gà của bọn họ hay không.
Vất vả để nuôi những con gà của mình nhưng trước khi có cơ hội ăn thịt lại bị các loài động vật hoang dã xung quanh trộm đi mất, đây chắc chắn là một điều đáng lo ngại.
Đối mặt với vấn đề này, Vương Xuyên gật đầu.
- Có, mặc dù sau khi chúng ta dựng trại, các loài động vật trên núi đã chọn cách tránh xa khu vực này, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ có một số loài động vật nhân lúc trời
Nói đến đây, giọng điệu của Vương Xuyên mang theo chút bất lực.
- Trong ngoài doanh trại thường xuyên bị gặm mất rau củ, thậm chí cả cánh đồng còn bị xới loạn lên. Ngoài ra, gà trong chuồng gà cũng bị động vật trên núi cắn chết.
- Về sau bọn ta không còn cách nào khác là phải cử người canh gác chuồng gà vào ban đêm, đồng thời cử người đi tuần tra ngoài đồng.
Doanh trại nằm trong khu vực thường xuyên có động vật hoang dã ghé thăm, đây thực sự là một điều không thể tránh khỏi. Tính đến thời điểm hiện tại, việc cử người đi tuần tra, canh gác là cách tốt nhất.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca