". Phiền! Phiền chết đi được!" Diêu Phi Linh cáu gắt nói: "Chẳng lẽ cứ để chúng ta chờ chết ở bên ngoài thế này?"
Đinh Thược im lặng không đáp.
Trong sơn động.
Vu Hoành đứng bằng một chân, mũi chân còn lại khẽ chạm đất, ngưng thần tĩnh khí.
Vút! Một âm thanh nhẹ, phảng phất như đá vỡ, vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, chợt vang lên trong tâm hắn.