TRUYỆN FULL

[Dịch] Tuyệt Cảnh Hắc Dạ

Chương 166: Kết thúc (4)

Vừa nãy trên đường về, anh đã thử nghiệm, nếu chỉ cường hóa bộ đồ cá voi xanh một chút, chỉ chọn mức cường hóa yếu nhất, thấp nhất.

Thì cần hơn một giờ.

Lúc này thêm vật liệu, theo yêu cầu của Từ Phàm, cường hóa mặt nạ.

Anh lại đưa tay ấn lên bộ đồ cá voi xanh.

‘Cường hóa bộ đồ cá voi xanh, phương hướng: Cường hóa độ bền mặt nạ ở mức thấp nhất.’

Rất nhanh, một đường đen lóe lên, tiếng phản hồi vang lên.

‘Có cường hóa bộ đồ cá voi xanh không?’

Vu Hoành nhìn thấy thời gian đếm ngược hiện trên bề mặt bộ đồ: 2 giờ 12 phút.

Anh gật đầu, tạm chấp nhận được.

‘Thời gian tuy ngắn nhưng không thể cứ thế mà cho Từ Phàm và những người khác thấy được, phải để họ biết, mình sửa chữa rất vất vả, quá trình rất phức tạp và rắc rối. Cuối cùng thêm vào hiệu quả sửa chữa tốt, như vậy mới khiến người ta cảm thấy xứng đáng với số tiền bỏ ra.’

Vu Hoành rất rõ ràng, nhiều người thấy kết quả dễ dàng có được, quá trình quá dễ dàng, theo bản năng sẽ nảy sinh cảm giác không tin tưởng và ảo giác mình bị lỗ.

‘Dù sao anh cũng sửa chữa rát dễ dàng, tại sao lại lấy của tôi nhiều tiền như thế? Có phải anh đang lừa tôi không!?’

Anh lo lắng Từ Phàm và những người khác sẽ nảy sinh suy nghĩ như vậy.

Hợp lý, hợp logic.

Đây mới là trọng điểm mà Vu Hoành theo đuổi.

Nhanh chóng, một giờ sau.

Từ Phàm và Anna cùng nhau đến trước sân đá nhỏ bên ngoài căn căn phòng an toàn trong hang động.

Ngọn lửa lớn không xa vẫn đang cháy, xem ra nhất thời không thể dập tắt.

Hai người đứng ngoài sân, nhìn vào những bụi cỏ kỳ lạ xanh um bên trong.

"Nơi này... có gì đó không ổn..." Anna thì thầm. "Sao dữ liệu giá trị đỏ lại giống như trong mỏ Đá Sáng vậy?"

Cô bé có vẻ hơi kinh ngạc, đôi mắt không ngừng quan sát mọi ngóc ngách trong sân.

Nhưng dù cô bé có nhìn thế nào, cũng không thấy có gì bất thường ở đây.

Ngoài cỏ ra vẫn là cỏ, không có gì khác.

Từ Phàm cũng phát hiện ra, trước đây khi anh ta tiếp xúc với bức xạ Đá Sáng nồng độ cao, cơ thể anh ta đã có phản ứng đặc biệt với giá trị đỏ, chỉ cần giá trị đỏ trong môi trường xung quanh thay đổi lớn, anh ta sẽ cảm thấy da mình có phản ứng tương ứng.

Ví dụ như bây giờ, anh ta đứng ngoài sân, cảm thấy toàn thân nổi da gà, có cảm giác lạnh lẽo.

"Có lẽ là có bố trí hoa văn Đá Sáng gì đó, giống như cấu trúc tường thành bên ngoài thành phố Hy Vọng." Anh ta đoán.

"Tôi không thấy có hoa văn nào tương tự." Anna lắc đầu: "Xem ra, người thuê nhiệm vụ này rất có một bộ... Bố trí như vậy có thể tránh được sự quấy rối ngày đêm của Quỷ Ảnh rất hiệu quả. Từ đó có được môi trường sống tương đối ổn định."

"Vu Hoành... Trước đây chưa từng nghe đến cái tên này, nếu lần này có thể sửa chữa thành công thì sau này chúng ta có thể phải giao tiếp lâu dài với anh ta." Từ Phàm nói.

Dù sao thì việc sửa chữa trang bị cấp độ này không phải người bình thường có thể làm được.

"Ừm." Anna gật đầu.

Hai người lại đợi thêm vài phút, rất nhanh, cửa gỗ của hang động mở ra.

Một bóng người cao lớn từ từ bước ra. Vẫn là bộ đồ dày cộp toàn thân như lúc nãy nhưng lúc này những vết lõm, vết đạn nhỏ trên bộ đồ đã biến mất không thấy.

Điều này khiến Từ Phàm chú ý đến điểm này cảm thấy yên tâm, càng tin rằng đối phương thực sự có thể sửa chữa tốt bộ đồ cá voi xanh.

Ba người nhanh chóng gặp nhau ở bên ngoài sân, giá trị đỏ âm trong sân lúc này đã lên đến hơn một trăm, khắp nơi đều là cỏ Đá Sáng, không thích hợp để nói chuyện.

"Hai người chờ lâu rồi, tôi đã ước tính thời gian sửa chữa, khoảng một tuần, tôi có một số vật liệu ở đây, không phải là vật liệu nguyên bản nhưng hiệu quả sửa chữa không chênh lệch nhiều. Không biết hai người có chấp nhận không?" Vu Hoành nghiêm túc nói.

"Một tuần!?" Từ Phàm sửng sốt, cúi đầu nhìn Anna cũng đang ngây người.

"Thật sự chỉ cần một tuần?" Anh ta hỏi lại.

"Tất nhiên. Đảm bảo sửa xong trong một tuần!" Vu Hoành tự tin nói.

"... Sửa được là tốt rồi, hiệu quả chỉ cần tương đương là được, tôi không có vấn đề gì!" Từ Phàm dứt khoát nói, thực ra anh ta vẫn có chút không dám tin.

Anh ta đã đi hỏi thăm rất nhiều xưởng vũ khí, trừ thành phố Cực Quang và Nhà Bạc cần hai tuần, còn lại đều phải mất ít nhất ba tháng.

Nếu không phải mặt nạ bị hỏng quá ảnh hưởng đến chiến đấu thực tế thì rất nhiều lúc anh ta đều muốn dùng tạm cho xong.

"Thời gian ngắn là vì ở đây tôi không có những thủ tục rườm rà gì cả. Toàn bộ tinh thần đều tập trung vào việc giúp hai người sửa chữa nên mới nhanh được." Vu Hoành thấy biểu hiện của hai người, lập tức biết mình nói thời gian hơi ngắn, liền bổ sung giải thích.

"Hiểu mà." Anna đáp lời: "Được rồi, một tuần sau chúng tôi đến lấy, vừa hay nhiệm vụ này kết thúc, tự cho mình nghỉ vài ngày."