Sơn động tị nạn.
Xì xì. Máy truyền tin phát ra âm thanh mạch điện rất nhỏ.
"Hôm nay cuối cùng đã đủ mặt." Giọng Quan Tào từ bên kia truyền đến, "Tùng Tử, Khuẩn Tử, bên ta có người mới, lợi hại lắm, tự cải tạo máy truyền tin kết nối vệ tinh, vô tình tra được ta."
Giọng điệu của gia hỏa này hoàn toàn không giống người thời đại này, không hề có cảm giác sốt sắng, hệt như đang chào hỏi trong thời bình vậy.
"Xin chào các ngươi, ta là Vu Hoành, rất vui khi liên lạc được với bằng hữu mới." Vu Hoành nói một tràng khách sáo.