"Thẩm tiền bối xin cứ tùy ý tìm một chỗ nghỉ ngơi đi." Giờ phút này, Trương gia cũng chấp nhận số mệnh rồi. Bởi chỉ mới trao đổi có hai - ba câu vậy mà vị Lưu thiếu gia bên cạnh đã nói ra hết nội tình của bản thân, lão chỉ là người làm việc bên dưới, có làm sao cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo mà thôi.
Ý niệm tới đây, được lão thúc giục, chiếc bảo thuyền lại lập tức di chuyển, nhưng còn chưa kịp rời xa đống đá ngầm, đã nghe thấy những tiếng cười vang vọng chung quanh.
"Ta đã thấy người chở hàng nhiều lần rồi, nhưng ngươi là người đầu tiên chịu dừng lại chờ hiếu kính chúng ta đấy." Sau khi tiếng nói kia hạ xuống, có hai bóng người mang Ngư Lân Giáp trên thân, cầm trường thương trong tay, bỗng nhiên xuất hiện trong con sóng cuồn cuộn dưới lòng sông, rõ ràng là hai con ngư yêu.
Khi nhìn thấy bộ giáp trụ gần như giống nhau như đúc trên thân thể đối phương, trong lòng Trương gia lập tức trở nên căng thẳng, nhưng ngay sau đó, vẻ đắng chát trên mặt lão lập tức dùng tốc độ mắt thường cũng khó có thể thấy được mà rút đi, thay vào đó là một nụ cười đầy ý nịnh nọt.
Bởi vì tồn tại có thể khoác Long Cung Ngư Lân Giáp trên người tuyệt đối không phải những con dã yêu tự xưng là Thủy tộc kia có thể so sánh được. Bọn chúng chính là Hồng Trạch Thủy Tộc chính thức!