Nghe vậy, cuối cùng Thẩm Nghi cũng tiện tay ném nữ nhân trong tay xuống, khiến lông vũ bay đầy trời: "Bản Hoàng không cần ngươi hứa hẹn cái gì, ngươi không xứng. Ta chỉ muốn lấy lại thứ ta nên lấy mà thôi."
Dứt lời, hắn mỉa mai cười một tiếng, rồi lại một lần nữa quay người đi về hướng màn sáng bên kia.
Cự Giác Yêu Hoàng đang bay lơ lửng trên không trung, cố gắng che giấu nỗi oán giận cứ chực bùng lên trong đáy mắt, nhưng nói đi cũng phải nói lại, con sư tử kia trọng thương trở về, cần đan dược bồi bổ, đây cũng là chuyện bình thường, và hẳn là kẻ duy nhất cảm thấy bất mãn đối với chuyện này, cũng chỉ có Bạch Hồng Yêu Hoàng mà thôi.
Dù sao thì bên trong Luyện Đan phường này cũng đều là tích góp của nó.
Nhưng chuyện ấy thì có liên quan quái gì đến Cự Giác nàng đâu?