Mặc dù thứ này đã hoàn thành từ rất lâu trước đó, nhưng Hứa Thanh Nhi vẫn muốn làm càng hoàn thiện hơn. Nàng đứng dậy đi ra khỏi căn phòng oi bức ấy.
Cô cô đang nhàm chán chờ ở ngoài cửa, vốn tưởng rằng sau khi đi ra là có thể càn rỡ chạy lung tung khắp nơi, không ngờ Thẩm Nghi vừa quay đầu đã thẳng tay ném đám người mình ở lại Đại Càn. Hứa Uyển Vận lại bắt đầu hoài niệm khoảng thời gian đi dạo lung tung cùng đối phương ở Thiên Yêu quật lúc trước.
"Đúng rồi!" Đột nhiên nàng quay người, vừa nhớ tới Thiên Yêu quật, đã lập tức liên tưởng đến tin đồn vẫn ồn ào huyên náo khắp nơi trong đoạn thời gian gần đây: "Ngươi có biết, Thiên Yêu quật đã chiêu cáo thiên hạ, lại có một vị Đại Yêu Hoàng xếp trong mười quật đầu tiên hiện thế... Ngươi đoán xem, nó là tên gì?"
"Là gì?" Hứa Thanh Nhi tò mò nhìn sang, không biết tên của một con yêu ma thì có cái gì đáng giá để cô cô phải bí bí hiểm hiểm như vậy?
"Chậc." Hứa Uyển Vận đang muốn nói chuyện, lại đột nhiên bị tiếng bước chân sau lưng làm giật mình, vừa xoay người nhìn lại, đã lập tức vui mừng: "Ngươi trở về từ khi nào vậy?"