"Nhiều người thì có bản lĩnh gì, có dám đơn đấu với bản vương hay không?" Bọ cạp yêu gầm thét, lập tức vung hạt vĩ độc châm ra, chợt phát hiện bốn người trước mắt đều đã thu hồi Đạo Anh rồi.
Nó vô thức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thanh niên mặc áo đen kia đang dạo bước đi đến, trong tay xách hắn theo thi thể của chuột yêu. Đồng bạn vừa rồi còn kêu gọi nó mau rút lui đi, chỉ đảo mắt đã không còn hô hấp... Cũng mất luôn cái đầu.
Toàn thân bọ cạp yêu run lên, trong mắt xuất hiện vẻ tuyệt vọng, nó ngã ngồi xuống đất, sợ đến nhũn cả chân. Lại thấy Thẩm Nghi thu hồi thi thể của chuột yêu vào bảo cụ trữ vật, sau đó giơ tay lên.
Phanh! Phanh! Phanh!
Mấy vị Tông Sư nhìn bộ áo đen kia tung bay, bỗng nhiên lại có chút nói không ra lời. Bởi bọn họ chưa bao giờ trông thấy một con Yêu Vương nào chết uất ức như vậy.