Tiêu Sắc Vi cắn chặt hàm răng, chỉ hận không thể cho lão nhân này một cái bạt tai nữa.
"Đây là chuyện của Trấn Ma ti ta, có liên quan gì đến các ngươi đâu? Có liên quan gì đến các ngươi đâu!"
"Muốn xử trí bổn tướng, phải gọi Du Long Đào đến đây! Gọi Tổng binh đến đây! Đám tróc yêu nhân các ngươi thì có tư cách gì tới quản bổn tướng?" Lưu Bân vẫn không có ý nhượng bộ cúi đầu, đến nước này, khi rốt cuộc bản thân không còn vin được vào cớ gì khác nữa, lão bắt đầu giở bài "Thân phận không rõ" ra để đàn áp hai người trước mặt.
Tiêu Sắc Vi nghe vậy, không thèm để ý đến lão nữa, dứt khoát xoay người, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Đình Dương quận: "Ngươi cứ chờ đó, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu."
Đối phương nói không sai, chuyện của Trấn Ma ti phải do người của Trấn Ma ti đến xử lý.