Nàng vừa dứt lời đã mở bàn tay ra, chỉ thấy một luồng khí tức màu vàng lặng yên bay từ bên trong chiếc chuông bạc của nàng ra ngoài.
Tưởng Thừa Vận nhìn chằm chằm vào luồng khí tức kia, khóe mắt khẽ giật giật hai cái, rõ ràng là lúc trước, ông ta đã trông thấy đối phương tự tay bóp nát nó rồi mà?
"Đừng có kinh ngạc như vậy, chỉ là một tiểu bảo cụ lừa gạt tai mắt của người ta thôi." Sắc mặt Tiêu Sắc Vi thoáng hiện vẻ tái nhợt, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, ánh mắt lại nhìn về phía Thẩm Nghi đối diện: "Ta chẳng những có thể đưa luồng khí tức này cho ngươi, mà nếu ngươi có thể nắm được tin tức chuẩn xác không sai, ta còn có thể thay ngươi mời một vị Trấn Ma đại tướng đến đây lược trận."
Sắc mặt Tưởng Thừa Vận lộ vẻ quái dị vô cùng.
Từ trước đến nay, ông ta luôn xem thường nhân vật chỉ biết dựa vào đám lão già kia mà làm việc, bởi xét cho cùng, mỗi vị Trấn Ma đại tướng hoặc là kim linh tróc yêu nhân đều có chuyện quan trọng trên người, một khi bọn họ ra tay vì việc riêng, rất dễ sẽ rơi vào tình huống vì nhỏ mất lớn.