"Cũng giống như nhau cả mà." Sơn Quân cũng không phản bác lời nàng nói.
Trên thực tế, một con yêu ma có thể sống tới ba - bốn ngàn năm như nó sẽ không tùy tiện đi liều mạng, dù phần thắng của nó cao hơn phe đối diện rất nhiều, nhưng xét cho cùng, nơi này cũng nằm trong phạm vi của mười hai quận Thanh Châu, bất cứ lúc nào cũng có khả năng đụng độ với cao thủ.
"Bóp nát luồng khí tức ngươi vừa lấy được từ trên người bản quân là cất vào trong cái chuông của ngươi đi, chỉ cần ngươi chịu làm vậy thì chuyện giữa chúng ta cứ thế mà xóa bỏ."
Mắt thấy đối phương còn đang do dự, Sơn Quân lại nhe răng nanh cười nói: "Nói thế nào thì tróc yêu nhân cũng là người của triều đình, nếu hai ngươi còn kéo dài thêm nữa, chỉ sợ Vĩnh An thành kia sẽ bị ba đứa nhỏ bất tài của bản quân ăn sạch... Ta biết ngươi cũng không muốn lấy thứ đồ chơi này trở về đổi công trạng đâu."
Lời này vừa nói ra, rốt cuộc sắc mặt Tiêu Sắc Vi cũng lộ vẻ rung động.