“Ôi, giờ đã bảo vệ thế này rồi sao?”
Tử Nhàn có chút ghen tị, đảo mắt. Với độ tuổi của mình, gọi Thẩm Nghi là tiểu tử cũng dư sức.
Người kia không phải là Tần Kiêu Dương, vị này mới là Nam Hồng Thất Tử, chỉ là một tiểu bối trẻ tuổi mà thôi, sao có thể đùa giỡn một câu cũng không được.
“Đừng đùa, đang nói chuyện nghiêm túc.”
Cơ Tĩnh Hy bất đắc dĩ trừng mắt với vị cố hữu này.