"Thẩm tông chủ có thể thông cảm là tốt rồi." Liễu Thiến Vân càng thêm hài lòng với người trẻ tuổi này.
Hắn không chỉ có thiên tư cực cao, trình độ trận pháp rất sâu, còn tiến lui có độ, ngoại trừ kiến thức tương đối thiển cận ra thì gần như không có khuyết điểm gì. Nếu đối phương là đệ tử Thanh Nguyệt tông thì ngày sau tất có một phen tiền đồ.
Chuyện nàng nói lúc trước, thật ra cũng không phải nói dối. Dù sao toàn bộ Hồng Trạch này đều nằm dưới sự khống chế của Thủy tộc, phàm là chuyện bỏ sót chưa xử lý đến, rất dễ truyền đến lỗ tai vị kia. Nhưng ngay cả tiền bối Lý Huyền Khánh cũng có thể sống sót đến tận ngày hôm nay thì đoán chừng … chưa chắc đối phương đã tiếp tục để Nam Dương tông vào trong mắt.
Nói cách khác, nếu muốn truy cứu nguyên nhân chủ yếu khiến nàng nhất định phải nói ra những câu trên... thì chỉ đơn thuần là Liễu Thiến Vân thật sự không thể mở miệng tuyên bố Thẩm Nghi chính là tông chủ Nam Dương tông ở ngay trước mặt đám sinh linh bên ngoài được.
Tông chủ Nam Hồng Thất Tử, ai mà không phải là Địa Tiên Hợp Đạo cảnh? Đột nhiên lại xuất hiện một tông chủ mới có tu vi Phản Hư tầng một, chuyện này chẳng những không khiến người ta kính sợ Thẩm Nghi, mà còn liên lụy đến Nam Hồng Thất Tử cùng bị người ta vụng trộm coi như trò cười.