Kim Bảo Văn lại rơi vào ngơ ngác, nhưng rất nhanh, lão đã kịp phản ứng, nhìn tư thái của hai người này, hình như không phải đang nhằm vào mình.
Nhưng càng như vậy, trong lòng lão lại càng nóng nảy.
Nếu hôm nay lão không thể đưa Thẩm Nghi tiến vào Trịnh gia, có giao lại những món thiên tài địa bảo kia hay không chỉ là chuyện nhỏ, lão chỉ sợ đối phương cho là mình bị lừa gạt, dưới cơn nóng giận có thể xử lý luôn cả lão, lúc ấy mới là chuyện lớn tày đình.
Kim Bảo Văn hạ giọng nói: "Đây chính là cả gia đình tán tu, tu vi đã đạt đến Hỗn Nguyên, bọn họ vốn lánh đời từ lâu, hiện tại mới ra ngoài là chuẩn bị đi tìm một chỗ dựa, vất vả lắm ta mới đưa được bọn họ đến Trịnh gia... Kính xin hai vị châm chước cho một chút."
Tán tu bình thường đều là đại danh từ ám chỉ sự khổ sở. Nhưng trong nhóm này cũng có ngoại lệ. Ví dụ như những người trời sinh tính tình lạnh nhạt, thích ẩn mình giữa trần thế phồn hóa chẳng hạn. Rất có thể, thực lực của những người này không tầm thường, đồng thời trong tay còn nắm giữ một chút thủ đoạn đặc biệt.