"Ai! Ta biết ngay là ngươi sẽ không tin mà!" Kim Bảo Văn tức giận trừng mắt nhìn A Thanh: "Ta thề, gốc Tuế Mộc kia đã được di dời và vẫn còn sống sót! Ta vốn có mối quan hệ thông gia với Trịnh gia bên kia..."
"Nhận mấy thứ kia đi." Thẩm Nghi cắt ngang lời thề của lão.
"Đa tạ tiền bối!" Khuôn mặt vốn đang căng thẳng của Kim Bảo Văn lập tức vui đến nở hoa, lão vội vàng đoạt lấy đống thiên tài địa bảo trong tay A Thanh rồi bỏ vào trong túi trữ vật của mình.
Đúng vào lúc này, lão lại nghe được một câu khiến cho biểu cảm trên mặt mình biến sắc.
"Nhận lấy đồ vật, dẫn ta vào Trịnh gia."