Nói xong câu này, hai vị đạo sĩ yên tĩnh lại, chờ nữ nhân kia phát lệnh.
Tiêu Sắc Vi xoay người nhìn về phía Thẩm Nghi, không hề mở miệng quấy nhiễu phán đoán của đối phương.
Thanh Tịnh đạo nhân thấy vậy, mới nhớ lại lời nói của đối phương lúc trước. Nàng từng nói nhiệm vụ lần này vốn do Thẩm đại nhân phụ trách, hóa ra câu nói ấy lại không phải là qua loa lấy lệ, bởi vì đúng là người trẻ tuổi kia chịu trách nhiệm khống chế toàn cục thật.
Đáy lòng hơi có chút kinh ngạc, chẳng lẽ ngoại trừ công phu đi đường, đối phương vẫn còn bản lĩnh khác?
Thẩm Nghi thoáng trầm ngâm một lát mới mở miệng hỏi: "Nếu tiến vào khu vực bên ngoài Thanh Châu, hắn vẫn không chịu dừng bước, có phải là chúng ta có thể đi tới vây quanh Bình Sa Cốc hay không?"