Bầu trời ban đêm ở Hôi Thạch thành lúc nào cũng đen như mực, không có một ngôi sao nào.
Mà dưới bầu trời đêm mênh mông.
Tại phòng nhỏ ở hậu viện An gia.
Lúc này lại ấm áp như xuân.
Làn da trắng nõn bích ngọc phủ một lớp mồ hôi mỏng, bên dưới ánh đèn thủy tinh hơi chập trùng trở nên lung linh, thanh âm yếu đuối nhỏ như tiếng muỗi kêu trộn lẫn trong tiếng khóc nỉ non không nói nên lời.