Thẩm Bình nghe xong không sốt ruột đáp lại, đầu tiên hắn nhìn các thê thiếp, thấy khóe mắt các nàng lộ ra vẻ hưng phấn, sau đó mới ôn nhu cười nói: "Được, nghe Dĩnh nhi, nhưng chỉ một ngày thôi đấy.”
Bạch Ngọc Dĩnh mừng rỡ ôm lấy cánh tay, "Cám ơn phu quân.”
Nhéo nhéo khuôn mặt kiều mị của nàng.
Hắn lắc đầu nói: "Linh lực của nàng đã được mài giũa tới năm thành, qua hôm nay nhớ vào tĩnh thất bế quan cố gắng tu luyện, nửa năm trước Thanh nhi đã thành công Trúc Cơ, hiện giờ Vân nhi cũng đã là Luyện Khí viên mãn, nếu nàng chậm hơn một bước, về sau chỉ có thể ở dưới thôi.”
Bạch Ngọc Dĩnh chớp chớp mắt, "Mấy ngày nay, phu quân luôn cho Vân nhi tỷ tỷ thêm cháo gạo trắng, nếu Dĩnh nhi rớt xuống cuối cùng, phu quân có thể tăng thêm mấy chén không?”