Vào giờ Tý đêm khuya, sau khi nghỉ ngơi một lúc.
Thẩm Bình bước vào sương phòng, trong thùng gỗ nóng hổi quanh quẩn mùi cánh hoa, mái tóc đen của Vu Yến được vắt qua bên vai trái, nàng kiều mỵ vươn một chân đặt ở mép thùng gỗ, làn da trắng nõn thon dài kia ánh lên vệt nước sáng bóng.
Theo thân ảnh rộng lớn tới gần.
Nàng khẽ ngửi một chút, khóe mắt hiện lên ý cười, "Hương vị trên người phu quân rất quen thuộc, thiếp thân muốn gia tăng thêm một ít hương vị khác.”
"Là mùi nước suối núi ngọt ngào."