Quầy chỉ có hai hàng kệ, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy đầu.
Từ khi Vu Yến tiến vào đã bắt đầu bận rộn.
Nàng lấy phù chú và khôi lỗi từ trong túi trữ vật ra, sau đó nghiêm túc đặt chúng vào trong các hộp gỗ được chế tác tinh xảo, bày biện chỉnh tề.
Mà Thẩm Bình im lặng nhìn Vu Yến.
Nàng buộc eo pháp bào càng làm nổi bật đường cong mỹ lệ bao la rộng lớn, mái tóc đen nhánh xoã hai bên thái dương, bởi vì tu luyện Mị công nên giữa lông mày chẳng những có vài phần xinh đẹp, còn hiện ra vẻ thành thục.
Giống như chú ý thấy ánh mắt của hắn.
Khóe môi Vu Yến không kìm được lộ ra nụ cười, "Tinh lực phu quân thật tràn đầy.”
Thẩm Bình cười cười, "Vu Yến, đồ nhỏ màu hồng tối qua của nàng chất liệu rất tốt, chất liệu mềm mại, như ẩn như hiện, nhưng thiếu một chút gì đó.”
"Cái gì?"
"Một chuỗi ngọc châu."
Vu Yến theo bản năng kéo chặt pháp bào, mơ hồ nhận thấy cảm giác ẩm ướt truyền đến, nàng vội vàng liếc mắt nhìn cửa hàng, tiến lên vài bước đè thấp giọng nói, "Giờ Mão ngày mai, ta muốn phu quân tự đeo cho ta.”
"Đeo như thế nào?"
Thẩm Bình mỉm cười hỏi.
Vu Yến không lên tiếng, nhưng đầu lưỡi lại hơi đảo quanh đường viền môi.
"Vu chưởng quỹ, hôm nay cửa hàng cuối cùng cũng mở, vẫn như cũ, trước tiên lấy mấy tấm..."
Tiếng cửa vang lên.
Vu Yến lập tức thu hồi vẻ mị hoặc trong khoé mắt, lộ ra nụ cười chuẩn mực, "Đến đây.”
......
Thời gian hạnh phúc luôn rất ngắn.
Mặc dù Thẩm Bình hoài niện cuộc sống vui vẻ cùng các thê thiếp, nhưng hắn biết rõ để có thời gian đáng quý này, phần vui sướng kia chiếm công lao không nhỏ.
Trong hơn một tháng tới.
Tu hành cũng dần đi vào quỹ đạo, linh lực viên mãn không cách nào tăng lên, vì vậy hắn dành nhiều thời gian hơn để chế tác phù chú, nhưng không mất ăn mất như lúc trước.
Mà chớp mắt cuối tháng đã đến.
Lần thứ hai bước vào Chân Bảo Các.
Bên trong hoàn toàn không có thay đổi gì, nhưng Thẩm Bình để ý thấy trong ánh mắt của thành viên bên ngoài mang theo vài phần cung kính, thậm chí có hai nữ thành viên không cẩn thận đụng vào trong ngực hắn.
Đáng tiếc cảm xúc không được tốt lắm.
Đến quầy.
Khúc chưởng quỹ cười nói, "Hạ chấp sự đang ở sương phòng chữ Bính ở hậu viện.”
Còn chưa đi tới sương phòng.
Giọng nói của Hạ chấp sự truyền đến, "Thẩm phù sư, tiến vào đi.”
Trong phòng có mùi rượu linh tửu nhàn nhạt.
Sau khi ngồi xuống.
Thẩm Bình vốn tưởng rằng Hạ chấp sự sẽ nói chuyện khảo hạch khách khanh đặc biệt.
Kết quả lại không phải.
"Trúc Cơ có thể thành công hay không chủ yếu phụ thuộc vào hai nhân tố lớn, thứ nhất là tinh thần thức hải, thứ hai là linh lực trong đan điền kinh mạch.”
Hạ chấp sự nhìn về phía Thẩm Bình mỉm cười nói, "Phần lớn tu sĩ lớn tuổi Trúc Cơ thất bại chủ yếu là vì linh lực trong kinh mạch bị thân thể ảnh hưởng, nhìn như đã viên mãn, nhưng thật ra có chút khuyết điểm, nếu ý chí không đủ vững vàng, Trúc Cơ nhất định sẽ không thành công.”
"Mà tác dụng của Trúc Cơ Đan, ngoại trừ cung cấp linh lực khổng lồ, còn bảo vệ kinh mạch, để tránh sau khi Trúc Cơ thất bại, đan điền kinh mạch bị tổn thương, từ nay về sau không còn hy vọng Trúc Cơ.”
"Lần trước ta dò xét, linh lực trong đan điền kinh mạch của Thẩm phù sư đã viên mãn, không những thế còn hùng hậu hơn cả tu sĩ viên mãn bình thường, cộng thêm thần thức Trúc Cơ, cho dù không có Trúc Cơ Đan, cũng có khả năng thành công rất lớn.”
Thẩm Bình cung kính lắng nghe.
Hắn biết Hạ chấp sự sẽ không vô duyên vô cớ nói đến chuyện này.
Lúc này.
Hạ chấp sự vung tay lên, ba hộp ngọc tinh xảo toả ra linh quang lấp lánh lơ lửng giữa không trung, rất nhanh hộp ngọc mở ra, lộ ra vật phẩm bên trong.
"Thẩm phù sư."
"Đây là phần thưởng ngươi thông qua khảo hạch tư cách."
"Cứ chọn một hộp đi.”
Thẩm Bình hơi giật mình, "Còn có phần thưởng?”
Hạ chấp sự nghiêm túc nói, "Chân Bảo Các ta rất coi trọng tu sĩ kỹ nghệ đan phù khí trận có thiên phú ưu việt. Chỉ cần có thể thể hiện thiên phú của bất kỳ loại kỹ nghệ nào trong đó, hơn nữa thông qua tư cách khảo hạch, đều sẽ đạt được phần thưởng.”
"Chẳng qua Luyện Khí khách khanh như Thẩm phù sư tương đối hiếm thấy, Luyện Khí tán tu có thể trở thành khách khanh đã vô cùng khó có được rồi.”
Thẩm Bình cảm khái gật đầu.
Phần lớn tán tu tầng dưới chót đều có tư chất bình thường, cho dù có thiên phú kỹ nghệ, nhưng cũng rất khó vượt qua thời kỳ tích luỹ, không có tài nguyên, không có tiền bối chỉ điểm, dựa vào chính mình vùi đầu khổ tu, muốn ngóc đầu lên làm gì dễ dàng như vậy.
Nếu không phải hắn có thể dựa vào song tu mỗi ngày gia tăng kinh nghiệm phù đạo, làm sao có thể hợp tác cùng Chân Bảo Các, cuối cùng trở thành khách khanh!
Bốn kỹ nghệ chủ đạo của tu tiên giới, muốn đạt được thành tựu, tuyệt đối không thể thiếu thiên phú, nỗ lực, tài nguyên.