TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 171: Cách sử dụng bạch xà khôi lỗi

Đêm khuya.

Những ngôi sao lấp lánh trêu bầu trời rơi xuống.

Trong phòng ngủ.

Thẩm Bình lấy ra một bình Sâm Cao bôi lên làn da trắng nõn của thê tử.

Sâm cao này không phải là Linh Ngọc Sâm Cao, mà là đồ phàm nhân bình thường dùng có thể tăng cường thể chất, nuôi dưỡng tinh thần.

Trong những tháng gần đây, hắn đều dùng loại này.

Sau mỗi lần cá nước vui vẻ, thê tử đều vẫn còn chút sức vuốt ve an ủi vài cái.

Nhưng theo thể chất của hắn không ngừng gia tăng, dược hiệu của Sâm Cao cũng không theo kịp, ngay cả Bạch Ngọc Dĩnh, Lạc Thanh cũng như thế.

Thẩm Bình chỉ có thể hạ thấp động tác có độ khó cao.

Khi sàn nhà ngày càng nhiều nước, bóng đèn thủy tinh mới dần hiện rõ.

Bạch Ngọc Dĩnh cuộn mình trong ngực Trầm Bình, mái tóc đen nhánh tùy ý xõa tung, nàng nâng đôi mắt sâu kín nói, "Phu quân, thiếp thân sắp hoà tan rồi.”

Nắm lấy khuôn mặt Bạch Ngọc Dĩnh, Thẩm Bình cười nói, "Vừa rồi không biết giọng của ai vang nhất nhỉ.”

Bạch Ngọc Dĩnh hừ một tiếng, "Còn không phải do phu quân quá lợi hại sao!”

"Lợi hại đến mức nào?"

“Đâm thẳng vào tim Dĩnh nhi rồi!”

Bạch Ngọc Dĩnh vừa thốt ra một câu, hai gò má cũng dâng lên một tầng đỏ ửng.

Vương Vân xấu hổ chôn ở trong chăn gấm.

Lạc Thanh thản nhiên liếc mắt một cái.

Chân ngồi xếp bằng ở đầu giường tựa hồ cũng run rẩy một chút.

Thẩm Bình cười tự hào.

......

Tới giờ Mão.

Trong sương phòng đạo pháp trao đổi càng ngày càng kịch liệt.

Kinh nghiệm của Vu Yến càng ngày càng phong phú, các động tác cũng như muốn thấm vào trong xương tuỷ.

Chỉ qua bốn năm trận, Thẩm Bình đã thảm bại.

Bao nhiêu khí thế hào hùng khi đối mặt với thê thiếp đề tiêu tán hoàn toàn.

"Vu Yến, công pháp của nàng có vẻ sắp thành rồi nhỉ?”

Vu Yến đang nhắm mắt hồi tưởng nhấm nháp lại dư vị, mở mắt ra, cười tủm tỉm nói, "Tàm tạm, tạm thời còn chưa có cơ hội thi triển, đợi lần sau nhất định sẽ cho phu quân lĩnh giáo một phen.”

Nói đến đây, nàng thu hồi tươi cười, nghiêm túc nói, "Phu quân, hai ngày gần đây số lượng đệ tử tông môn Nam thành tăng lên, Hợp Hoan tông, Đan Hà Tông... còn có không ít tán tu, sợ là các tông môn Tấn quốc, Việt quốc, Điền quốc đều đã phân chia hết tài nguyên.”

"Trọng điểm tranh đoạt tiếp theo của bọn họ rất có thể sẽ đặt ở các phường thị khắp Ngụy quốc."

"Thanh Dương thành là là nơi phồn hoa ổn định nhất trong các phường thị.”

"Những tông môn kia khẳng định sẽ không bỏ qua nơi này."

Dù Thái thượng trưởng lão Kim Dương tông còn sống hay không, dưới sự đuổi giết của Phật môn Tây Tông, hắn tạm thời không có khả năng trở lại Ngụy quốc, mà tông môn chư quốc nhất định sẽ nhân cơ hội tranh đoạt tài nguyên, bù đắp toàn bộ tổn thất lúc trước ở Vân Sơn phường.

Nhưng Thanh Dương thành thì khác.

Thực lực của Chân Bảo Các ở chỗ này không phải chuyện đùa.

Thẩm Bình cười nói, "Không cần lo lắng, Thanh Dương thành sẽ không loạn, tông môn chư quốc dù sao cũng kém hơn Kim Dương tông, không có đại tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, bọn họ làm việc luôn có kiêng kỵ.”

Vu Yến gật đầu, sau đó chần chờ một chút, "Phu quân, vị Mộc đạo hữu kia..."

"Xem tình hình đã."

Thẩm Bình nhẹ nhàng lắc đầu.

Lần trước ở Ẩn Linh Cư, lựa chọn của Mộc Cấm quả thật nằm ngoài dự đoán của hắn, ấn tượng cũng thay đổi.

Nhưng có khung ảo ở đây, lúc nào hắn cũng có thể nhìn thấy biến hoá.

Hơn nữa từ khi thê tử đột phá khung màu vàng mang đến biến động cực lớn, khiến hắn khi tiếp nhận đạo lữu cũng trở nên cẩn thận hơn rất nhiều.

Vu Yến không tiếp tục đề tài này nữa, "Sau khi Kim Dương Tông lục tục rút lui, phí thuê cửa hàng bên Nam thành liên tục giảm xuống, gần đây ta và Vân nhi, Dĩnh nhi các nàng thương lượng một chút, muốn thuê một cửa hàng nhỏ bán phù chú khôi lỗi mà phu quân thường ngày hay làm, thuận tiện cũng có thể thu chút tài liệu, thuận tiện mở rộng mối quan hệ.”

“Phu quân cảm thấy thế nào?”

Thẩm Bình cười nói, "Đương nhiên có thể, phù chú chỉ là thứ phụ, chủ yếu là khôi lỗi, vi phu chế tác vẫn tương đối nhanh.”

Vu Yến nhịn không được cảm khái nói, "Phu quân quả thật rất có thiên phú, sư phụ ta năm đó tốn mấy chục năm cũng chỉ có thể chế tác khôi lỗi trung phẩm, mà phu quân lại đã có thể thuần thục chế tác khôi lỗi thượng phẩm, có loại khôi lỗi này, tin tưởng cửa hàng nhỏ phát đạt vô cùng.”

Thẩm Bình vừa nghe, theo bản năng liếc về phía bạch xà khôi lỗi bên cạnh.

Khôi lỗi này có thể xưng khéo léo linh hoạt, chỉ là bị hạn chế bởi cấp độ và tài liệu, không có cách nào phụ trợ chiến đấu.

Vì thế hắn tò mò hỏi, "Vu Yến, bạch xà khôi lỗi này trước kia nàng dùng để làm gì?”

“Phu quân cho rằng ta có thể làm được gì?”

Khóe môi Vu Yến cười nhạt một tiếng, giữa hai hàng lông mày đã có vài phần kiều diễm, nàng lộ ra mặt chân trắng nõn nhẹ nhàng đặt ở bên cạnh thùng gỗ.

Thẩm Bình cúi đầu.

Dưới mặt nước thùng gỗ tựa hồ có khôi lỗi.

Vu Yến rất ăn ý nói, "Phu quân, thiếp thân sẽ làm mẫu một lần cho ngươi các sử dụng bạch xà khôi lỗi.”