TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 160: Luyện Khí tầng chín

Đôi mắt Bạch Ngọc Dĩnh lóe ra tò mò, "Vu Yến tỷ tỷ, Linh Ngư triều này bắt đầu từ khi nào?”

"Qua hai ngày nữa."

Vu Yến nói xong.

Từng ánh mắt đều tập trung trên người Thẩm Bình.

Thẩm Bình ôn nhu cười nói, "Bữa tiệc như vậy há có thể bỏ qua, hai ngày sau, vi phu sẽ dẫn các nàng đi tham gia.”

Bạch Ngọc Dĩnh vỗ tay khen ngợi, "Hắc hắc, phu quân thật tốt.”

Sau bữa ăn.

Thẩm Bình đi vào tĩnh thất ngồi xuống.

Đi xem Tuý Linh Ngư chỉ là chuyện nhỏ.

Thứ hắn quan tâm nhất vẫn tu hành của bản thân.

Tại thời điểm này.

Linh lực trong đan điền kinh mạch sớm đã tràn đầy, tốc độ tu hành của cực phẩm linh căn dưới linh trì tĩnh thất nhanh đế kinh người, lại có linh dịch, đan dược phụ trợ, năm sáu ngày trước hắn đã có thể đột phá, nhưng Thẩm Bình lại không sốt ruột như vậy, mà là không ngừng áp súc linh lực, làm cho mỗi một tấc kinh mạch đều đạt tới cường độ thừa nhận linh lực cực hạn.

Và giờ đây, chính là thời điểm để đột phá.

Hô.

Hút.

Thẩm Bình hít thật sâu vài hơi.

Tạp niệm tiêu tan hết.

Khi linh đài trống rỗng, hắn nuốt một giọt linh dịch vào trong bụng.

Oanh.

Đan điền kinh mạch lập tức sôi trào.

Trạng thái linh lực tràn đầy phảng phất như châm ngòi trở nên cuồng bạo mãnh liệt.

Thần thức Thẩm Bình thẩm thấu dẫn dắt cỗ linh lực này bắt đầu chạy dọc theo kinh mạch.

Chỉ mới chạy bốn vòng nhỏ, khí tức đã tăng vọt.

Mà linh lực cuồng bạo lại bình tĩnh một lần nữa hội tụ ở đan điền.

Đột phá Luyện Khí tầng chín.

Chậm rãi mở mắt ra.

Thẩm Bình mặt không cảm xúc, Luyện Khí từ tầng tám đến tầng chín chính là tích lũy linh lực, chỉ cần tích lũy hùng hậu căn bản không có bình cảnh.

Từ sau khi thể chất hắn tăng lên, tổng lượng linh lực kinh mạch dung nạp cũng tăng đáng kể, lại có linh dịch cung cấp, tích lũy thực sự hùng hậu, lần đột phá này hoàn toàn như nước chảy thành sông.

Kế tiếp lại hao phí mấy canh giờ tĩnh toạ, củng cố tu vi.

Giờ Mão ngày hôm sau.

Thẩm Bình đi ra linh trì tĩnh thất, khí tức cả người hắn nội liễm đi vào sương phòng.

Vu Yến ngâm mình trong thùng nước nóng, sóng biển rộng lớn như núi, khóe môi nàng tươi cười nhạt cắn một sợi tóc đen, ánh mắt ngậm xuân, đang chuẩn bị nói chuyện liền cảm ứng được sự hùng hậu của Thẩm Bình.

"Phu quân, ngươi đột phá?"

“Không sai, vi phu hiện giờ đã là Luyện Khí tầng chín rồi!”

Trong lúc nói chuyện, Thẩm Bình chắp tay mà đứng, rất có khí phách của tu sĩ Luyện Khí viên mãn.

Vu Yến cực kỳ phối hợp bơi đến mép thùng gỗ, cánh tay chống hai vai, mị nhãn như tơ sùng bái nói, "Phu quân lợi hại.”

Thẩm Bình lạnh nhạt cười, dư quang liếc qua sườn núi nhấp nhô kia, tay áo khẽ vung lên, "Vi phu lợi hại hơn còn ở phía sau.”

Những ngôi sao nhấp nháy trong tiếng nước gợn sóng.

......

Hai ngày sau.

Mặt trời buổi sáng vừa mới mọc.

Hương rượu nồng nàn càng thêm say người.

Ào ào.

Toàn bộ đại trận cấm bay ở Thanh Dương thành đều rút đi.

Tức khắc, những hồng quang xông thẳng lên trời.

Thẩm Bình cũng bước lên pháp khí mang theo các thê thiếp đi đến mặt nước hồ bên ngoài Thanh Dương thành.

Nhìn ra mặt nước trong xanh.

Có thể thấy rõ ràng lượng lớn Tuý Linh Ngư tập trung đến linh mạch cấp ba, không ít đuôi bạc nhảy ra khỏi mặt nước, lân quang lóe lên, văng lên tầng tầng sóng nước.

Giờ phút này, những yêu thú khác trong hồ đã không còn nữa.

Chỉ còn lại Tuý Linh Ngư.

Theo chúng nó hội tụ càng ngày càng nhiều, Thanh Dương hồ rộng lớn thế mà đều xoay tròn vây quanh Thanh Dương thành, cảnh đẹp tráng lệ như thế làm cho không ít tu sĩ nhịn không được tán thưởng.

Tại thời điểm này.

Không có tu sĩ đi xuống, đều đang lẳng lặng chờ đợi Túy Linh Ngư lột xác.

Mặt trời dần dần lên cao.

Buổi trưa vừa đến.

Giữa không trung lượng lớn tu sĩ hưng phấn hẳn lên, nhao nhao vọt tới mặt nước vớt Túy Linh Ngư, ai cũng không biết vị trí cụ thể của Kim Túy Linh Ngư, phần lớn tu sĩ cũng chỉ là muốn tìm một thứ đồ mới mẻ, đồng thời buổi tiệc lần này cũng là phương pháp uẩn dưỡng buông lỏng tâm cảnh.

“Phu quân, chúng ta cũng đi xuống đi?”

Bạch Ngọc Dĩnh hưng phấn nói.

Đôi mắt Vương Vân cũng lộ ra ý động.

Vì thế Thẩm Bình mang theo thê thiếp trực tiếp đáp xuống mặt nước.

Từng đợt sóng nước cuồn cuộn nổi lên hơi nước đập vào mặt.

Vu Yến phất tay tạo một màn linh quang ngăn cản.

Lạc Thanh lẳng lặng nhìn.

Thê thiếp thi triển thủ đoạn bắt lấy Tuý Linh Ngư dưới mặt nước, chỉ chốc lát sau đã bắt được hai con dài bằng nửa người, tản ra hương thơm say nồng.

"Không phải, cái này cũng không phải."

"A, ngay cả một con màu bạc cũng không có.”

Hai nàng chơi rất vui vẻ.

Bạch Ngọc Dĩnh còn gọi lớn, "Phu quân, ngươi cũng đến bắt đi!”

Thẩm Bình lắc đầu, "Ta không tham gia đâu.”

Chẳng bao lâu một tách trà đi qua.

Mãi vẫn không thấy Kim Túy Linh Ngư.

Không ít tu sĩ đều thất vọng trở về.