Bạch Ngọc Dĩnh cũng tiến lại gần, ôm cánh tay, "Phu quân, Dĩnh nhi không muốn ăn cơm, muốn bị đánh.”
Thẩm Bình há có thể cự tuyệt yêu cầu như vậy.
Hắn một trái một phải ôm thê thiếp sải bước tiến về phía phòng ngủ.
Lạc Thanh nhìn bàn đầy thức ăn ngon, lại nhìn thoáng qua hộp gấm, đứng dậy yên lặng cầm hộp gấm đuổi theo.
......
Vài chục ngày sau.
Vu Yến rốt cục cũng chấm dứt bế quan.
Khí tức trên người nàng hùng hậu còn có thêm một loại mị ý tự nhiên sinh ra, phảng phất như đã tu luyện công pháp "Thiên Diện Mị Thuật” đến tận xương cốt.
“Chúc mừng ngươi bước vào Luyện Khí hậu kỳ!”
Thẩm Bình vui mừng nói.
Lời nói còn chưa dứt, hình dáng phía trước pháp bào của Vu Yến căng ra, "Phu quân, thiếp thân muốn chúc mừng, từ từ chúc mừng.”
Trong lời nói của nàng tràn ngập phấn kích.
Luyện khí tầng bảy cuối cùng cũng có thể nhìn về phía núi Trúc Cơ cao cao.
Bên trong sương phòng.
Các tấm giường như muốn tan thành từng mảnh.
Song tu đắm chìm làm cho thể chất Thẩm Bình một lần nữa tăng lên.
Kết thúc.
Hắn nhìn Vu Yến nhắm mắt hồi tưởng, đang chuẩn bị đến tập kích bất ngờ, bỗng nhiên lông mày nhíu lại.
Sau đó lóe ra sương phòng đi tới tĩnh thất.
Ngồi xếp bằng xuống.
Thần thức chậm rãi thẩm thấu vào đan điền kinh mạch.
Một lần quét này.
Thẩm Bình bỗng phát hiện kinh mạch của mình không biết từ khi nào đã lớn hơn một chút, tuy rằng chỉ có biến hóa rất nhỏ, nhưng lần này tổng lượng dung nạp linh khí trong kinh mạch tăng lên, lúc này mới khiến hắn cảm nhận được.
"Thể chất."
"Rất có thể có liên quan đến thể chất."
Hắn phấn khích.
Kinh mạch linh khí càng nhiều, càng hùng hậu, như vậy không thể nghi ngờ hi vọng đột phá Trúc Cơ càng lớn, hơn nữa khi đánh nhau cũng chiếm ưu thế rất lớn.
"Thần thức."
"Khôi lỗi."
"Thể chất."
Chỉ song tu với Vu Yến đã có thể đạt được ba loại hiệu quả.
Điều này làm cho Thẩm Bình rất cảm khái, may mắn năm đó hắn tiêu tốn cái giá bằng cả căn nhà để trị Hắc Tuyến Độc Trùng cho Vu Yến, nếu không nào có thành tựu như bây giờ.
Nhất là thần thức, trợ giúp hắn rất lớn.
Có thể thuê tiểu viện đắt tiền ở Thanh Dương thành, công của thần thức không thể không kể đến.
Không có thần thức, hắn tuyệt không có khả năng chê tạo phù chú cấp hai.
Suy nghĩ đến đây, hắn mở giao diện ảo ra.
【Khôi Lỗi Sư: Cấp hai hạ phẩm (10812/150.000)】
【Thần thức: Trúc Cơ sơ kỳ (14272/120.000)】
Thần thức cách trung kỳ còn rất xa.
Thẩm Bình cũng không thèm để ý, dù sao thần thức tăng lên vốn rất khó, từ khi lột xác đến Trúc Cơ, mỗi ngày song tu với Vu Yến cũng tăng trưởng rất ít, nhưng chỉ cần kiên trì, sẽ không ngừng tăng lên.
Đứng dậy.
Hắn đã trở lại sương phòng.
Làm gì cũng không thể bỏ dở giữa chừng.
Đại chiến thêm vài hiệp nữa.
Lúc linh quang đạo pháp ngày càng yếu, hai người mới chấm dứt trao đổi.
Trong khi nghỉ ngơi.
Thẩm Bình nói chuyện định Nhan Đan và Mộc Cấm.
Vu Yến mở mí mắt, cười tủm tỉm trêu ghẹo nói, "Không ngờ phu quân bỏ được, thiếp thân còn chưa có đâu.”
"Khụ khụ, lần sau."
Thẩm Bình vội vàng nói.
Vừa đúng lúc Vu Yến bế quan, ba viên Định Nhan đan chỉ có thể cho thê thiếp trước.
Nhưng Vu Yến cũng không so đo, mà nói, "Mộc đạo hữu có thể ở chỗ ta trước.”
"Không cần."
"Tiểu viện của ta không phải ai cũng có thể tiến vào."
Thẩm Bình lắc đầu, hắn biết Mộc Cấm thỏa hiệp chỉ là vì khuất phục cuộc sống mà thôi, chờ khi xác định được hiệu quả song tu, đợi sau này có thay đổi lại nói chuyện khác.
"Phu quân."
"Thiếp thân bây giờ là Luyện Khí tầng bảy, về sau cảnh giới tiến triển sẽ chậm xuống, mỗi buổi tối ngồi thiền hai ba canh giờ là được."
"Cho nên thiếp thân muốn đi làm chút chuyện."
Thẩm Bình trầm mặc một chút, chậm rãi gật đầu, "Thanh Dương thành an toàn, nếu làm việc cố gắng ở trong thành.”
Quả bưởi nặng trịch của Vu Yến đè lên cánh tay Thẩm Bình, ôn nhu nói, "Cám ơn phu quân, có muốn tiếp tục hay không?”
Âm thanh vừa dứt, Thẩm Bình đã thay pháp bào đứng ở cửa sương phòng.
Vu Yến đang chuẩn bị nuốt mây phun sương lại nhào vào khoảng không, nàng hừ nhẹ một tiếng, "Thẩm đạo hữu, hàng tồn của ngươi rất nhiều, không chừa lại một chút hẵn đi sao?”
"Lần sau!"
......
Tháng 5.
Trong không khí tràn ngập một cỗ hương rượu thấm vào lòng người, nhưng ngửi kỹ lại có chút khác so với mùi rượu, không ít người thuê nhà mới ở Thanh Dương thành đều cảm thấy mới lạ, sau khi hỏi thăm mới biết đây là mùi Tuý Linh Ngư ở hồ Thanh Dương, cứ cách ba năm Tuý Linh Ngư đều sẽ có một đợi Linh Ngư triều tạo ra cảnh tượng cá chép hoá rồng, chúng nó sẽ bơi quanh linh mạch cấp ba, thẳng cho đến khi một con lột xác thành Kim Tuý Linh Ngư, đợt thuỷ triều Tuý Linh Ngư này mới lui đi.
Sáng sớm.
Trên bàn ăn.
Vu Yến mỉm cười nói, "Kim Túy Linh Ngư là nguyên liệu sản xuất linh tửu thượng đẳng, cứ mỗi ba năm, các tu sĩ đều sẽ chờ đợi ở mặt nước hồ Thanh Dương, chờ đợi Linh Ngư lột xác, có bắt được hay không đều dựa vào vận may, nếu vận may lớn, bắt được một con Kim Tuý Linh Ngư lột xác này bán cho tửu lâu cũng có thể kiếm được không ít linh thạch, cho dù là ngõ Hội Tuyền cũng có thể ở mấy năm.”