TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 153: Cuộc sống không dễ dàng gì

Một lát sau.

Đi ra khỏi đại sảnh Chấp Sự đường.

Trong tay hắn đã có thêm khế ước thủ tục cho thuê cùng với mộc bài của một toà tiểu viện.

Linh trì kết nối linh mạch cấp ba không thua gì động phủ linh mạch loại nhỏ mà Kim Dương tông mở ra cho Trúc Cơ ở, ở chỗ này Trúc Cơ làm ít công nhiều, hơn nữa sau khi đến Trúc Cơ cũng không cần đổi phòng nữa.

Thẩm Bình tuy mới là Luyện Khí tầng tám, nhưng trình độ phù đạo, khôi lỗi của hắn đều đột phá đến cấp hai, năng lực kiếm linh thạch còn mạnh hơn cả Trúc Cơ.

"Cuộc sống, không thể keo kiệt được."

Hắn an ủi bản thân một câu.

Bạch Ngọc Dĩnh vội vàng tiến lên, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ chờ mong.

"Trở về rồi chuyển nhà!"

“Ở Vân Sơn phường, vi phu có thể cho các nàng ở tiểu viện độc lập, đổi sang Thanh Dương thành này, vi phu cũng phải cho các nàng ở tiểu viện độc lập!”

Thẩm Bình thản nhiên nói.

Bạch Ngọc Dĩnh kích động ôm lấy cánh tay Thẩm Bình, trong ánh mắt dâng lên xúc động muốn ăn, "Phu quân thật tốt!”

......

Tại đại sảnh chọn nhiệm vụ cách đó không xa.

Rất nhiều tán tu sinh sống ở Thanh Dương thành đều tụ tập ở đây.

Hôm may Mộc Cấm mặc pháp bào thắt lưng lá liễu thêu hoa văn lá liễu, đường cong mượt mà nổi bật, dung nhan ngọt ngào đáng yêu của nàng nổi bật trong đại sảnh, nhưng không ai chú ý đến một nữ tu Luyện Khí trung kỳ như nàng.

Phần lớn ánh mắt của các tán tu đều nhìn chằm chằm đến từng hàng ngọc giản làm mới nhiệm vụ.

"Quất Châu xuất hiện ma tu, cần năm vị tu sĩ Luyện Khí tầng tám phụ trợ."

“Thanh Ngọc Linh Điền cần ba vị tu sĩ Luyện Khí trung kỳ trông coi, mỗi tháng ít nhất phải thi triển mười lần Linh Vũ tưới tiêu!”

“Linh mạch Tiểu Vân Tử Sơn gặp phải tu sĩ tập kích, rất cần tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ trợ giúp!”

"Bằng Vân cửa hàng mở tiệm, cần nữ tu tiếp đãi..."

Nhiệm vụ nơi này có đệ tử Kim Dương tông đưa ra, cũng có Phù sư trong thành, Đan sư, Trận sư cần tài liệu đặc biệt nào đó đưa ra, còn có gia tộc tu chân, cùng với một ít tán tu tổ đội đi săn thú hoặc giết ma tu đưa ra.

Mỗi ngày đều được làm mới.

Chỉ cần thực lực từ Luyện Khí tầng tám trở lên, cần cù một chút kiếm linh thạch cũng không khó, mà ở Thanh Dương thành dù là tốc độ tu hành, hay tỉ lệ đột phá Trúc Cơ đều vượt xa các phường thị khác.

Vì vậy, nơi này cạnh tranh cực kỳ khốc liệt.

Có thể nhàn hạ đứng ở trên cầu thưởng thức cảnh đẹp của hồ nước, phần lớn đều là tu sĩ có bối cảnh quan hệ.

Mộc Cấm mím môi tìm nhiệm vụ thích hợp với mình, cuối cùng chọn ra nhiệm vụ nữ tu tiếp đãi cho cửa hàng.

Rời khỏi đại sảnh.

Hai gò má nàng lộ ra nụ cười ngọt ngào, trở lại phòng ốc trong ngõ Vị Thủy, nàng nhìn gian phòng nhỏ hẹp, ngồi xếp bằng trên đệm màu hồng, lấy ra Truyền Tấn Phù.

Ở Vân Sơn phường.

Mộc Cấm ở một căn phòng đơn độc rộng rãi, khi đến Thanh Dương thành nàng tạm thời không có nguồn thu nhập, chỉ có thể cùng các nữ tu khác thuê chung trong một căn phòng như vậy, cũng may gian phòng ở trên linh mạch cấp ba, linh khí dồi dào.

Vì vậy, nàng đã rất hài lòng.

"Mộc đạo hữu, tối hôm qua ngươi thuê ở ngõ nào?”

Nghe được tin tức của Thẩm Bình.

Mộc Cấm do dự một chút đáp lại, "Thẩm phù sư, tiểu nữ tử tạm thời ở trong ngõ Vị Thủy, không biết ngày mai có thời gian hay không, tiểu nữ tử muốn đi đến ngõ Lâm Tuyền bái tạ!”

Rất nhanh Truyền Tấn Phù lóe lên.

Thanh âm Thẩm Bình vang lên: "Ngõ Lâm Tuyền ta không ở nữa, ngày mai chuẩn bị đổi chỗ khác.”

Mộc Cấm vội nói, "Ngõ Bành Thủy bên kia vẫn còn phòng trống, rất không tệ.”

"Không cần."

"Đã thuê xong rồi, ở tiểu viện độc lập chữ Ất số 13 ngõ Hội Tuyền.”

"Sau này nếu rảnh rỗi, Mộc đạo hữu có thể trực tiếp tới đây."

Truyền Tấn Phù ảm đạm.

Bên tai Mộc Cấm vẫn vang vọng thanh âm của Thẩm Bình.

Ngõ Hội Tuyền, tiểu viện độc lập...

Ngồi xếp bằng đệm mềm buộc thắt lưng cứ như vậy thẳng tắp, ước chừng ngây người một lúc lâu, nàng mới phục hồi tinh thần vội vàng từ trong túi đựng đồ lấy ra ngọc giản.

Bên trong ngọc giản có ghi chép chi tiết các khu vực ngõ hẻm của Thanh Dương thành.

Trong đó tìm được ngõ Hội Tuyền.

Mặc dù không nằm ở trung tâm Thanh Dương thành, nhưng lại nằm trong đường phố phồn hoa, vị trí kia cách trung tâm linh mạch cấp ba dưới đáy hồ không tính là quá xa.

"Tiểu viện độc lập."

“Nơi này là Thanh Dương thành đấy!”

Mộc Cấm thở dài nói, sự hài lòng vốn có trong đôi mắt nàng chậm rãi biến mất, vòng eo hơi mềm xuống,

vả lại có chút suy sụp vòng eo mềm nhũn, đường nét dưa hấu dựng lên trước pháp bào rõ ràng có thể thấy được.

"Khách khanh nhị đẳng."

Nàng cắn nửa môi dưới.

Đầu ngón tay gắt gao nắm lấy lòng bàn tay, thật lâu sau vô lực buông lỏng xuống, "Thật khó khăn.”

Cuối cùng lại lặp đi lặp lại, "Thật sự quá khó khăn.”