TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ

Chương 112: Dù sao cũng phải thử một chút (1)

Trở lại ngõ Vân Hà.

Mùi khét bốc lên từ cửa sổ gỗ của căn phòng số 1.

Thẩm Bình giương mắt vừa nhìn, đã chú ý thấy vẻ mặt Phùng đan sư tràn đầy hiu quạnh, thời gian này Phùng đan sư rất ít khi ra ngoài, ở trong phòng luyện đan, tựa hồ là muốn đột phá đến Đan sư thượng phẩm.

"Thẩm phù sư… Ôi, đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ? Thật đáng mừng!”

"Ai, lão phu không có phúc duyên như Thẩm phù sư, lần này vốn định một phát luyện chế đan dược thượng phẩm, đáng tiếc liên tục thất bại."

"Không thể thăng cấp nữa, kiếp này thật sự vô vọng Trúc Cơ."

Phùng đan sư thở dài không thôi.

Tuổi của hắn còn cao hơn Thẩm Bình, mặc dù sớm đã đạt tới Luyện Khí tầng bảy, nhưng thời gia tu hành Luyện Khí hậu kỳ sẽ càng ngày càng dài, đến Luyện Khí tầng chín càng cần mài dũa linh lực toàn thân trở nên mượt mà thâm hậu, chuẩn bị cho Trúc Cơ.

Thẩm Bình rất hiểu Phùng đan sư, hắn an ủi, "Phùng Đan sư không cần nóng vội..."

Lời vừa nói được một nửa.

Cách đó không xa, cửa sổ gỗ được đẩy ra.

Mộ Vũ Sương cười châm chọc nói, "Phùng đạo hữu, ta đã nói với ngươi rồi, nên học theo Thẩm phù sư, cưới vợ hưởng lạc, nói không chừng lại có thể đột phá đến Đan sư thượng phẩm.”

Lần này Phùng Đan Sư hiếm thấy không có phản bác, cười ha hả nói, "Có lẽ vậy.”

Mộ Vũ Sương thấy vậy, bĩu môi không để ý tới nữa, mà nhìn về phía Thẩm Bình, "Thẩm phù sư, đến phòng nô gia ngồi một chút, nô gia mới pha linh trà xong, muốn nhờ Thẩm phù sư nhận xét một phen, cẩn thận phẩm nhất phẩm, cam đoan sẽ khiến ngươi nhớ nhung vô cùng.”

Thẩm Bình chắp tay nói một tiếng còn có việc, liền mang theo Vu Yến bước nhanh trở về phòng.

"Tình huống gần đây của Mộ đạo hữu như thế nào?"

"Làm sao, bây giờ nghĩ đến chuyện có ý đồ với ta rồi? Nằm mơ!”

Một tiếng rầm vang lên.

Mộ Vũ Sương đóng cửa sổ gỗ lại.

......

Thời gian nhoáng một cái đã trôi qua hơn hai tháng.

Khi thời tiết dần dần trở nên nóng bức.

Vân Sơn phường mơ hồ cũng xao động bất an.

Nhất là phường thị Trần gia ở rìa đầm lầy Vân Sơn, số lượng ma tu La Sát Ma cốc xuất hiện dần dần gia tăng. Đối mặt với loại tình huống này, lượng lớn tán tu đều bắt đầu chạy về phía Vân Sơn phường, căn bản không dám ở lại phường thị Trần gia.

Trần gia không thể không gia tăng tu sĩ Trúc Cơ tọa trấn phường thị, muốn ổn định tán tu, nhưng vẫn không thể áp chế được, cuối cùng còn xảy ra xung đột đại chiến với ma tu một hồi, sau đó cũng không còn thấy gì nữa.

Thẩm Bình nghe Vu Yến nói đến chuyện này, chỉ có thể liên tục lắc đầu, bản thân Trần gia chính là gia tộc tu chân của Kim Dương tông, nếu Kim Dương tông muốn ngăn chặn La Sát Ma cốc, đã sớm động thủ rồi.

"Cũng không biết tình huống này có lan đến Vân Sơn phường hay không..."

Trong tĩnh thất.

Sau khi chấm dứt tu luyện, Thẩm Bình mở giao diện ảo.

【Khôi Lỗi Sư: Cấp một thượng phẩm (12.410/50.000)】

【Thần thức: Luyện Khí hậu kỳ (28.672/30.000)】

Không ngại vất vả cày cấy.

Thần thức tăng rất nhanh.

Dựa theo tốc độ thu hoạch mỗi ngày, nhiều nhất thêm một tháng nữa là có thể đột phá.

Đứng dậy đi ra khỏi tĩnh thất.

Chưa đến góc thang gỗ, mùi hoa độc đáo bay tán loạn mà đến.

Thẩm Bình dừng bước, khuôn mặt lộ ra vài phần do dự.

Trong đầu hắn không khỏi nhớ lại lời yêu nữ Hợp Hoan tông kia nói, tuy hắn không tin, nhưng từ tình huống mấy ngày gần đây của Vu Yến mà xem, quả thật có chút không đúng, phương diện khác cũng không có gì lạ, nhưng mỗi lần trao đổi tu đạo, mỵ ý của Vu Yến ngày càng nghiêm trọng.

Vẫy tay.

Cửa sổ trời mở ra.

Từng đợt mưa xen lẫn làn gió mát mẻ đập vào mặt.

Hắn đứng một lúc, cuối cùng lắc đầu đi về phía phòng chế phù.

Ăn cơm tối xong.

Thẩm Bình mang theo Vu Yến rời khỏi ngõ Vân Hà, đi tới phường thị.

Nhìn tu sĩ xung quanh vội vã qua lại, Vu Yến bỗng nhiên nói, "Ma tu bên Vân Sơn đầm lầy càng ngày càng không biết kiêng nể gì, nghe nói còn có ma tu Trúc Cơ xuất thủ, cứ tiếp tục như vậy, ngày phường thị loạn lên sẽ không còn xa.”

Thấy Thẩm Bình không lên tiếng.

Vu Yến chần chờ một chút, vẫn là nói, "Thẩm đạo hữu, là ta có vấn đề gì sao?”

Không chờ hắn trả lời, nàng tự mình nói, "Gần đây phương diện kia có chút quá độ, trước kia chưa bao giờ có tình huống này, mỗi lần tắm rửa xong..."

Thẩm Bình cười ngắt lời, "Không có việc gì.”

Vu Yến hừ nhẹ nói, "Buổi sáng hôm nay vì sao Thẩm đạo hữu thất hẹn, có phải là sợ hay không!”

"Làm sao có thể?!"

"Ngày mai nhất định phải để Vu đạo hữu nếm thử lợi hại của ta."

"Thiếp thân chờ phu quân..."

Vu Yến truyền âm nói một câu, liền cười tách ra khỏi Thẩm Bình.

Nhìn vào bóng lưng của nàng.

Thẩm Bình thở dài, hắn xưa nay cho rằng mình là dũng mãnh nhất, ai ngờ lại gặp được đối thủ.

Lắc đầu đè xuống tạp niệm.