Chương 461: Địa Ngục Của Alice – Không có chuyện đó (1)
Đối với Diệc Thanh, vui vẻ là được rồi, chỉ cần bản thân hắn ta vui vẻ, hắn ta sẽ không bao giờ quan tâm đến chuyện xảy ra với người khác.
Mà lúc này đây, Dư Hạnh có những nỗi lo khiến hắn ta không mấy vui vẻ.
Tâm trạng của hắn ta lúc này giống như nhìn thấy một người bạn tốt mà mình biết chịu khổ, có cảm giác sốt ruột lo lắng cho người ta, nhưng lại bị kiềm chế bởi cái đạo lý “bạn chẳng phải cá, sao biết được niềm vui của cá”.
Thời điểm Diệc Thanh không cố tình che giấu thân hình, những viên thuỷ tinh đính trên bộ trang phục màu xanh lơ kêu “leng keng leng keng” vài tiếng giòn tan. Khi hắn ta chuyển tới vòng thứ năm, giọng Dư Hạnh nhỏ đến mức không còn nghe được nữa, hắn mở miệng nói với hàm ý sâu xa: “Người và quỷ có lối đi khác nhau, anh to lớn tự tại, nhưng chỉ cần tôi còn là con người, tôi vẫn sẽ có những ranh giới riêng…”