Chương 460: Địa Ngục Của Alice - Tôi muốn kết thúc màn suy diễn này trước. (2)
“Có lẽ là vì bình thường tôi thấy cậu không làm việc gì trái với trời, ngược với lý, vậy nên tôi mới bỏ qua chuyện này…” Diệc Thanh bay tới đỉnh đầu hắn, khép cây quạt lại trông vô cùng nho nhã, dùng xương quạt nâng quần áo Dư Hạnh lên.
Tất nhiên, Diệc Thanh không có ý gì khác, hắn ta chỉ muốn nhìn sau khi “khô héo”, cơ thể của Dư Hạnh trông sẽ như thế nào.
Từng đoạn xương trắng đã được bao phủ kín bởi các loại mô và kinh mạch một lần nữa, bên ngoài cũng đang mọc từng lớp da mỏng. Người có kiến thức rộng rãi như Diệc Thanh khẽ “Hửm?” một tiếng.
Diệc Thanh có thể nhìn ra được rằng cơ quan máu thịt này không hề phát triển theo một cách bừa bãi, mà dường như nó đang được tái tạo theo một khuôn mẫu vô hình nào đó. Nói cách khác, dù vết thương có như thế nào chăng nữa, cơ thể Dư Hạnh vẫn sẽ tự động phát triển về đúng hình dạng ban đầu, tuyệt đối không xuất hiện bất kỳ sai sót nào trong quá trình phát triển dẫn đến tình huống xương cốt dính liền nhau hoặc bị biến dạng.