Chương 336: Cô ta chết cũng chỉ có một người đau khổ (1)
Dư Hạnh tiến lên nhặt cây rìu ông Trương vẫn hay dùng, dùng chính cây rìu đó chém những người đàn ông lúc nãy cầm gậy thành hai nửa.
Trên người hắn tỏa ra một luồng khí đen, hơi thở chết chóc lạnh lẽo bao phủ toàn bộ ngôi làng nhỏ, Dư Hạnh dùng thân thể thời kỳ hoàng kim của mình, xuyên qua từng ngôi nhà, để những người này trong giây phút trước khi chết cảm nhận hết mọi sự sợ hãi tra tấn, sau đó tắt thở trên lưỡi rìu.
Ngôi làng nhỏ này chưa đầy ba mươi giây đã biến thành địa ngục nhân gian, Dư Hạnh khi ấy nhìn thấy một màn này, khóe miệng chậm rãi hiện ra một nụ cười bệnh hoạn.
“Vừa vặn, những người này, chỉ xứng ở trong địa ngục kêu khóc.”