Chương 472: Địa Ngục Của Alice – Chưa bao giờ nói không dám đánh cược (1)
Trường học vốn hẻo lánh, cũng được coi như nằm ở vùng ngoại ô. Cũng vì Tăng Lai phải ở lại thêm nửa tiếng đồng hồ để trực nhật nên đến khi hắn ta về, các bến xe buýt công cộng bên đường không còn nhiều người đứng nữa, chỉ có một bé gái hắn ta từng gặp qua mấy lần lóc cóc đi theo sau hắn ta.
Từng gặp mấy lần là vì Tăng Lai luôn thấy bé gái này mỗi khi về nhà vào những ngày nghỉ cuối tuần. Tuy nhiên họ lại chưa từng nói chuyện bao giờ chứ đừng nói là có quen biết, tất cả chỉ dừng lại ở mức quen mặt mà thôi. Nhưng trên thực tế, chỉ có mình hắn ta suy nghĩ như vậy.
Bé gái kia tỏ tình với hắn ta ở một bến xe không người.
Mà thật sự là Tăng Lai không có ý định yêu sớm. Thứ nhất vì hắn ta không hứng thú, thứ hai là hắn ta rất coi trọng các mối quan hệ tình cảm nên không muốn bắt đầu yêu đương với ai đó một cách tuỳ tiện. Tăng Lai từ chối mãi thành quen, hắn ta vốn tưởng mọi chuyện vẫn sẽ diễn ra như thường lệ, sau khi hắn ta từ chối rồi thì sẽ không có chuyện gì nữa. Nhưng kết quả là trái tim cô bé kia quá yếu đuối, bật khóc ngay tại chỗ, không thèm ngồi lại trạm xe buýt nữa mà đeo cặp sách chạy về phía con hẻm nhỏ tối đen như mực cách đó không xa.