Chương 452: Địa ngục của Alice – Có đau không (2)
Bất kể là theo cách nào, cũng có thể chứng minh Hàn Tâm Di thích ứng với thế giới hoang đường dễ như trở bàn tay. Chưa bàn đến năng lực suy diễn, chỉ nói đến việc giết người cướp tế phẩm, chắc chắn cô ta thuần thục hơn bất cứ ai.
Dư Hạnh xoa bóp bả vai nặng trịch, cảm thấy thể lực của mình đang liên tục giảm sút, khiến cho cơ thể vốn đã yếu ớt của hắn càng mệt mỏi hơn. Tứ chi Dư Hạnh tê rần, đầu óc cũng bắt đầu mơ hồ, còn búp bê cầu nắng thì càng lúc càng có sức sống, thậm chí tới cả cơ thể cũng sắp hóa thành thật.
Tới gần chiếc ghế tựa kia, hắn nhìn thấy rõ hơn, chiếc ghế tựa kia vô cùng đẹp mắt, phong cách khác hẳn với căn phòng điêu khắc
“Hì hì hì… Ôm một cái nào!” Dường như con quỷ không biết nói gì khác, khi hào hứng, nó cũng chỉ bảo rằng “ôm một cái”. Thấy trạng thái của Dư Hạnh càng lúc càng bất ổn, bàn tay nhỏ nhắn của con quỷ đặt lên cổ Dư Hạnh, in lên đó hai dấu ấn đen tuyền.