Chương 444: Địa ngục của Alice – Che giấu tổn thương tinh thần (5)a
Bên tai cô ta vẫn văng vẳng tiếng hát của búp bê, con rối kỳ lạ này cứ hát mãi chẳng ngừng. Từ lúc bị Dư Hạnh khống chế, cô ta không hề cảm nhận được con búp bê đó đã gây ra ảnh hưởng gì cho cô ta, thôi miên, khống chế, hay là tạo ảo giác.
Im ắng đôi giây, trước khi con dao định cứa thêm lần nữa, cô ta mở lời thỏa hiệp: “Được rồi, nếu anh muốn biết, vậy thì em sẽ nói cho anh nghe.”
“Nhưng trước đó, em muốn nhờ anh đồng ý với em một chuyện.”
Dư Hạnh nghiêng đầu: “Cô nói đi, để tôi nghĩ thử xem đã.”