Chương 385: Địa Ngục Của Alice: Kẻ Gào Khóc (2)
Thêm một chóc, Diệc Thanh rõ ràng không nhúc nhích lại chắc chắn nói: "Nó đi rồi."
Vừa rồi, hắn ta hoàn toàn không có nhìn vào mắt mèo nhưng lại biết thứ bên ngoài trông có vẻ không được dễ coi cho lắm.
Dư Hạnh hỏi: "Đây là... Khả năng cảm nhận của quỷ Nhiếp Thanh?"
"Chả vậy, cảm nhận giữa quỷ và quỷ rất mạnh, thực lực tương đương là có thể dễ dàng phân biệt được hơi thở của nhau. Nếu không phải vậy, cậu còn cho rằng quỷ trong tòa lâu đài này nhiều như vậy mà không cấu xé lẫn nhau hay sao?" Diệc Thanh phe phẩy chiếc quạt xếp, rặt một vẻ coi đó là lẽ thường tình.